CỘI RỄ - Trang 730

một lát: "Nghề rèn của mày, nói cho đúng ra, cũng chưa phải là sống cao
sang gì - không gì bằng chọi gà - dưng mà chí ít nó cũng là một công việc
lền ông".

Tôm tự hỏi liệu cha mình có thực sự tôn trọng cái gì ngoài gà chọi

không. Nó cảm thấy rất mừng là đã thoát bằng cách nào đó và đi vào cái
nghề rèn vững vàng, ổn định. Song nó diễn đạt ý nghĩ của mình một cách
quanh co.

"Con thấy làm ruộng chả có gì xấu, bố ạ. Nếu không có người làm

ruộng, chắc không ai có ăn. Con chọn theo nghề rèn cũng dư bố ưng chọi
gà, là vì con thích nó và Chúa cho con cái khiếu í. Rành không phải tất cả
mọi người cùng thích một thứ dư nhau".

"Ờ, chí ít bố mấy con còn biết đường làm ra tền trong khi làm cái

mình thích", Joóc-Gà nói.

Tôm trả lời. "Hiện mới có bố thôi. Con thì còn phải vài năm nữa mới

kiếm được, khi nào con học nghề xong và đi làm cho ông chủ - nghĩa là nếu
ông í cho con một ít trong số tền làm ra, dư ông í làm với dững gì bố được
cá khi chọi gà hạ cấp!"

"Chắc chắn là ông í sẽ cho thôi!" Joóc-Gà nói. "Ông chủ không đến

nỗi xấu như mẹ mầy, bà nội mầy mấy các cô bác í thích rêu rao đâu. Ông í
có dững thói cách thường tình, rành là thế! Mầy chỉ cần biết cách đánh vào
mặt tốt của ông chủ, dư tau í - cứ làm cho ông í tưởng mình coi ông í là một
ông chủ loại thượng lưu đối đãi tốt với nhọ". Joóc-Gà ngừng một lát. "Cái
mexừ Ơxkiu ở chỗ mầy làm í - mày có biết ông í cho lão nhọ Aizêiơ bao
nhêu tền công rèn không?"

"Đâu dư mỗi tuần một đôla" Tôm nói. "Con nghe vợ ông Aizêiơ biểu

mỗi tuần ông chồng đưa bà í chừng nấy để để dành, và bà í để dành từng xu
một".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.