CỘI RỄ - Trang 776

Trước sự ngạc nhiên của cả gia đình, không phải Kitzi-bé vốn đặc biệt

"đỏm dáng" mà lại chính cô nàng Meri điềm đạm hơn nhiều là người đầu
tiên lặng lẽ thông báo ý muốn "nhảy chồi" với một gã coi chuồng ngựa ở
một đồn điền gần làng Mibên. Cô nài nỉ Matilđa: "Con biết mẹ có thể giúp
con xiết phục ông chủ bán con với giá phải chăng khi nào ông chủ của
Nicôđimơx xin mua, để chúng con được sống mấy nhau, mẹ ạ!". Nhưng
Matilđa chỉ ầm ào mơ hồ, làm Meri khóc ròng.

"Lạy Chúa, Tôm ạ, mẹ quả không biết nên dư thế nào nữa!" Matilđa

nói. "Cố nhiên, mẹ mừng cho con bé, mẹ thấy nó sung sướng thế cơ mà.
Dưng rành mẹ ghét phải thấy có ai trong nhà ta bị bán đi nữa".

"Mẹ nhầm, mẹ ạ. Mà mẹ biết là mẹ nhầm đấy!" Tôm nói. "Con rành

chả muốn lấy ai sống ở chỗ khác. Mẹ xem anh Vơjơl đấy. Kể từ khi chúng
ta bị bán, anh í đâm ốm vì phải để Lili Xiu ở lại nơi kia!".

"Con giai ạ!", bà nói, "con đừng có nói mấy mẹ về chuyện lấy người

nào mà mình chả mấy khi thấy mặt! Hằng bao lần, nhìn các con, mẹ mới
biết là mình còn có một người chồng..." Matilđa ngập ngừng. "Dưng mà
giở lại chuyện Meri sắp đi, không phải mẹ chỉ nghĩ về nó, mà về tất cả các
con. Con làm việc quá nhiều nên mẹ đoán con không để ý, chứ bi giờ vào
dững hôm chủ nhật nghỉ việc, chả mấy khi thấy mặt các anh em trai của
con ở quanh đây nữa, độc có con mấy Vơjơl thôi. Dững đứa khác đi hết,
chim chuột tợn..."

"Mẹ", Tôm sẵng giọng ngắt lời. "Chúng con nhớn nhao cả rồi!"

"Rành là thế!" Matilđa đáp lại. "Mẹ không nhằm vào cái í! Mẹ muốn

nói cái gia đình này sắp xé lẻ ra trước gió trước khi chúng ta vun được nó
xum họp trở lại!".

Trong một phút im lặng giữa hai mẹ con, Tôm cố nghĩ xem có thể nói

được điều gì an ủi, anh cảm thấy ẩn dưới tâm trạng dễ cáu bẳn hoặc những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.