lễ, khi cái tin cháu trai mình ra đời đến tai họ theo cách truyền đạt bằng
hiệu trống.
Khi Binta hãnh diện bế đứa con mới đẻ của mình, một cụm nhỏ lớp
tóc đầu tiên của nó được cạo đi, như người ta bao giờ cũng làm thế vào
ngày đó, và cả đám phụ nữ đều trầm trồ khi thấy thằng nhỏ thật là đẹp đẽ
xinh xắn. Rồi họ im tiếng khi Jaliba bắt đầu nổi trống. Alimamô đọc một
lời nguyện trên những vỏ bầu đựng sữa chua và bánh munkô, và trong khi
ông cầu nguyện, mỗi người khách đưa tay phải sờ miệng một chiếc vỏ bầu
- một cử chỉ biểu lộ lòng tôn trọng đối với lương thực. Rồi alimamô quay
sang cầu nguyện trên đứa bé, xin Chúa Ala cho nó sống lâu, thành công
trong việc mang lại uy tín, niềm tự hào và con cái đầy đàn cho gia đình,
làng bản và bộ tộc - và cuối cùng là ban cho nó sức khỏe cùng tinh thần để
tôn vinh và xứng đáng với cái tên nó sắp được nhận .
Sau đó Ômôrô bước ra trước toàn thể dân làng tụ tập ở đó. Đi tới bên
vợ, anh nhấc bổng đứa bé lên và trong khi mọi người chăm chú theo dõi,
thì thầm ba lần vào tai con trai cái tên mà anh đã chọn cho nó. Đó là lần
đầu tiên cái tên đó được thốt ra với tư cách là tên của đứa bé, vì những
người cùng bộ tộc với Ômôrô cho rằng mỗi con người phải là kẻ đầu tiên
được biết mình là ai .
Tiếng trống tan-tăng lại vang lên; và bây giờ Ômôrô nói thầm cái tên
đó vào tai Binta, và Binta mỉm cười hãnh diện và vui sướng. Rồi Ômôrô lại
rỉ tai arafang lúc này đang đứng trước dân làng :
"Con đầu lòng của Ômôrô và Binta được đặt tên là Kunta!" Brima
Xêxay kêu lớn .
Như mọi người đều biết, đó là chữ giữa trong tên người ông nội đã
quá cố của đứa bé, Kairaba Kunta Kintê, ông cụ đã từ Moritanya, nơi chôn
nhau cắt rốn, đến Gămbia tại đó ông đã cứu dân làng Jufurê thoát khỏi nạn