CỘI RỄ - Trang 809

"Cu ạ, ta bây giờ nghèo xơ xác, ta và Malizi gần như vớ được gì ăn

nấy!". Bỗng nhiên ông cười cùng cục. "Mẹ kiếp chắc bây giờ chả có gì sất!
Ta vốn sinh ra bần hàn mà!". Ông trở lại nghiêm túc. "Nhưng bây giờ anh
đã về, anh với tôi có thể gây lại cái cơ đồ này, anh nghe không, tôi biết hai
ta có thể làm được, cu ạ".

Tất cả cái gì đã ngăn Joóc-Gà khỏi xông vào tấn công mexừ Liơ là cái

ý thức ức chế ông suốt đời do biết rõ hậu quả tự nhiên của việc phạm tới
thân thể bất kỳ người da trắng nào. Nhưng cơn giận đẩy ông gần tới chỗ đó.
"Ông chủ ạ, ông đã đẩy tui đi khỏi đây với lời hứa hẹn cho tui tự do! Dưng
mà tui trở về, thậm chí ông đã bán cả gia đình tui đi. Tui cần giấy tờ của tui
và cần biết vợ con tui giờ ở đâu, ông chủ!".

"Ta tưởng đã nói cho anh biết cái đó rồi chứ! Bọn nó bên quận

Alơmenx, chỗ nhà điền chủ tên là Marê, ở cách các cơ xưởng hỏa xa không
bao xa...". Mexừ Liơ nheo mắt lại. "Mày to tiếng với ta đó, cu?".

Alơmenx... Marê... Cơ xưởng hỏa xa. Khắc vào trí nhớ những tiếng

then chốt đó, Joóc-Gà lúc này cố làm ra vẻ ân hận: "Xin lỗi, tại cháu hơi
nóng đấy thôi, chứ không chủ ý, ông chủ ạ..."

Ông chủ có vẻ phân vân, rồi cho qua. Mình cần lựa lời dỗ ông ta đưa

cái giấy ông ta đã viết cho mình được tự do. "Ta đã sa sút, cu ạ!". Cúi khom
khom qua mặt bàn, ông chủ hiếng mắt, dữ tợn. "Anh nghe thấy không?
Chẳng ai biết được ta sa sút đến mức nào đâu... Ta không muốn nói về mặt
tiền nong thôi đâu...". Ông chỉ vào ngực mình "Sa sút ở trong này này!".
Ông có vẻ cần một câu trả lời.

"Vâng".

"Ta đã trải qua những ngày cơ cực, cu ạ! Bọn chó đẻ, khi thấy ta đến

thường gào tên ta từ bên này sang bên kia đường. Ta nghe thấy chúng cười
diễu sau lưng ta. "Quân chó đẻ!". Một nắm đấm xương xẩu nện xuống mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.