CỘI RỄ - Trang 810

bàn. "Ta đã thề trong tim là Tom Liơ sẽ cho chúng biết tay! Bây giờ, anh
trở về. Kiếm một loạt gà nữa! Bất kể đã tám mươi ba... Chúng mình có thể
làm được chứ cu?".

"Ông chủ..."

Mexừ Liơ nheo mắt lại: "Ta quên mất anh bao nhiêu tuổi rồi, cu nhỉ?".

"Bi giờ là năm tư, thưa ông chủ".

"Làm gì đến!"

"Đến đấy thưa ông chủ. Chẳng mấy nữa là năm nhăm..."

"Mẹ kiếp ta thấy mày ngay từ buổi sáng mầy ra đời. Thằng nhọ con da

màu rơm nhăn nheo...". Mexừ Liơ cười cùng cục. "Mẹ kiếp, chính ta đặt
tên cho mày".

Tự rót cho mình một ly vơi hơn sau khi Joóc-Gà xua tay từ chối, mexừ

Liơ đảo mắt vội và ngó quanh như để chắc dạ là chỉ có mình họ ở đó.
"Thiết nghĩ chả cần giấu mày làm gì, ta đánh lừa bọn chúng tuốt! Bọn nó
tưởng ta không còn gì nữa...". Ông nhìn Joóc-Gà vẻ âm mưu. "Ta có tiền!
Không nhiều lắm... Ta cất giấu kỹ. Chẳng có ai ngoài ta biết chỗ!". Ông
nhìn Joóc-Gà lâu hơn. "Cu cậu ạ, khi nào ta đi mày có biết ai sẽ được
những gì ta có không? Ta hãy còn mươi âycơ nữa cơ. Ruộng đất cũng như
tiền gửi nhà băng! Bất cứ cái gì ta có đều sẽ về mày. Giờ đây mày là người
thân cận nhất của ta, cu ạ".

Ông có vẻ đang vật lộn với điều gì. Ông cúi lại gần hơn, vẻ lén lút

"Mẹ kiếp, chả cần gì phải tránh không nhìn thẳng vào sự thật. Chúng mình
có liên quan máu mủ với nhau, nhỏ ạ".

Rành là ông ta đã xuống tận đáy rồi nên mới nói ra cái đó. Lòng dạ

như thắt lại, Joóc-Gà ngồi lặng câm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.