CỘI RỄ - Trang 819

thành phố to tướng bên cạnh bờ biển với không biết cơ man nào là tầu ra
tầu vào. Ngài Raxel đã thu xếp cho tui đi khoang hạng bét trên cái tầu vượt
đại dương.

"Lạy chúa! Tui chưa từng sợ dư thế bao giờ! Ra khơi chưa bao xa, tầu

đã bắt đầu chòng chành, chồm lên chồm xuống dư con ngựa hóa dại. Nói gì
đến chuyện cầu nguyện!" - ông lờ như không để ý đến cái "hừm!"của
Matilđa - "tuồng dư cả đại dương đang lên cơn điên, muốn xé bọn tui ra
từng mảnh vậy! Dưng mà cuối cùng biển tàm tạm lặng đi và thậm chí là êm
ả tĩnh mạc khi bọn tui đến Niu Yoóc, ở đấy mọi người đều xuống khỏi
tầu..."

"Niu Yoóc!" Kitzi bé kêu lên. "Làm gì ở đấy, bố!".

"Con gái, bố đã chả kể nhanh hết sức mình là gì? Thế, Ngài Raxel đã

đưa tền cho một sĩ quan trên tầu, dặn là chuyển tui sang một tầu khác về
Richmơnđ. Cơ mà cái tầu mà người sĩ quan í xếp tui, phải năm, sáu hôm
nữa mới rời bến. Cho nên tui đành đi dạo ngược xuôi trong cái thành phố
Niu Yoóc nghe ngóng xem xét..."

"Ông trọ ở đâu?" Matilđa hỏi.

Nhà trọ cho người da mầu - thế cũng dư là nhọ, chứ bà nghĩ là còn ở

đâu nữa? Tui có tền. Tui còn tền, ngay bây giờ trong túi yên ngoài kia kìa.
Sáng mai, tui sẽ cho tất cả xem". Ông tai quái liếc Matilđa. "tử tế, tui thậm
chí có thể cho bà trăm đôla!". Thấy bà khịt khịt mũi hoài nghi, ông nói tiếp:
"Ngài Raxel í hoá ra lại là một người thật là tốt. Ông ta cho tui món tiền
kha khá này ngay trước khi tui lên đường. Biểu là của tui hoàn toàn, thậm
chí đừng có nói cho mexừ Liơ biết, mà bà mấy các con thừa biết tui nói làm
gì.

"Cái chính tui đã làm ở Niu Yoóc là nói chuyện mấy nhều nhọ tự do ở

đấy. Tui thấy hình dư phần đông bọn họ cố giữ cho khỏi chết đói, lại còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.