CỘI RỄ - Trang 824

Joóc-Gà e hèm. "Tốt. Và bố của cụ Kitzi tên là Kunta Kintê...".

"Kunta Kintê".

"Đúng. Thế Kunta và Bel là kỵ ông, kỵ bà của cháu"...

Gần một giờ sau, khi Matilđa hớt ha hớt hải bước vào căn lều lo lắng

không hiểu chuyện gì đã xảy đến với Iuriơ, bà thấy nó ngoan ngoãn nhắc
lại những tiếng như "Kunta Kintê" và "Kô" và "Kămbi Bôlônggô"... Và
Matilđa quyết định rằng bà có thì giờ để ngồi lại một lúc; và tươi cười mãn
ý, bà lắng nghe Joóc-Gà kể cho thằng cháu nội thích mê mẩn câu chuyện về
cụ tổ người Phi của nó, từ lúc cụ đang đẵn gỗ ở một nơi cách làng không xa
để làm một cái trống thì có bốn người ập đến, đè nghiến và bắt lén cụ đi
làm kiếp nô, "rồi thì một con tầu mang cụ qua vùng nước lớn đến một nơi
gọi là Nơplix, ở đấy cụ bị một mexừ Jon Uolơ mua, đưa về đồn điền của
lão ở quận Xpotxilvaniơ, bang Vơjiniơ..."

Thứ hai sau, Joóc-Gà cùng với Tôm đánh xe la đi mua đồ dự trữ ở

quận lỵ Grêơm. Hai bố con không nói gì mấy với nhau, mỗi người dường
như chìm đắm trong suy nghĩ riêng. Trong khi đi từ cửa hàng này sang cửa
hàng kia, Joóc-Gà rất khoái với cái phẩm cách điềm đạm mà anh con trai
hai mươi bảy tuổi của ông tỏ ra trong giao thiệp với những nhà buôn da
trắng khác nhau. Rồi họ đến một cửa hiệu thực phẩm và Tôm báo vừa mới
được bán cho một cựu quận trưởng cảnh sát tên là J.D. Kêitz.

Lão Kêitz ục ịch dường như phớt lờ họ đi trong khi lão lăng xăng phục

vụ một số khách hàng da trắng ít ỏi. Trong Tôm nổi lên một ý thức cảnh
giác, anh đưa mắt thấy Kêitz nhìn trộm Joóc-Gà choàng khăn xanh, đội mũ
quả dưa đen đang dạo bước quanh với vẻ nghênh ngáo xem xét các mặt
hàng. Theo linh tính, Tôm đang tiến về phía ông bố để rút ra cho nhanh thì
giọng Kêitz bỗng xuyên qua cửa hàng:

"Ê, bồi múc cho ta môi nước ở cái xô kia kìa!".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.