COLORFUL - Trang 25

"Mà này, tiện tôi nói luôn, vụ tự sát của Makoto không được công khai.

Gia đình cậu thông báo riêng cho giáo viên thôi, còn các học sinh thì chỉ
biết Makoto bị cảm nặng dẫn đến viêm phổi."

"Cứ cho là viêm phổi thì việc không ai thăm hỏi cũng vẫn quái lạ."

Tôi đăm đăm nhìn đôi mắt xanh biếc như ngọc lưu ly của Purapura. Đó

là màu của bầu trời khi vầng dương vừa lặn, nhìn mãi nhìn mãi vẫn thấy
màu xanh pha lẫn sắc tím ấy thật đẹp.

"Này, câu hỏi của tôi có gì đáng ngạc nhiên đâu, cậu cứ nói thẳng ra đi.

Chắc Makoto không có bạn bè chứ gì? Ngay cả ở trường học cũng là một
người cô đơn phải không?"

Đôi mắt của Purapura chuyển thành màu đêm.

Tôi đọc được câu trả lời trong đôi mắt ấy.

"Makoto là một người cô đơn, tôi chỉ biết vậy thôi. Quả thật lúc nào

cũng lủi thủi, nhưng đó là vì cậu ấy có một thế giới của riêng mình."
Purapura ngồi xuống cạnh tôi, giọng vô cùng nghiêm túc.

"Đúng là một gã lập dị."

"Bạn học cũng nghĩ cậu ta lập dị. Makoto là một người sống nội tâm,

hơi ngây ngô. Cậu ta hầu như chẳng mở miệng với ai. Nói đúng hơn là, cậu
ta luôn nghĩ mình bị cho ra rìa, không thể hòa hợp được với mọi người, thế
là những rào cản cứ nối tiếp nhau, cậu ta dần dần xa cách tất cả."

"Chẳng ai tiếp cận được Makoto sao?"

"À không, có một người. Chỉ duy nhất người đó là dễ bắt chuyện với

cậu ta."

"Ai vậy?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.