CON CHIM TRỐN TUYẾT - Trang 36

bị khoèo”. Cô gái đang ngồi trên một chiếc ghế ở cạnh cửa sổ. Khi cô nghe
thấy những lời như vậy, sự tuyệt vọng càng hiện sâu trên khuôn mặt. Tôi
căm thù người đàn bà quái ác đó. Những lời của bà ta khiến cô gái phải
nghĩ về cái chân của mình. Mary chưa tới hai lăm tuổi nhưng khuôn mặt rất
xanh xao, cô ấy có một đôi mắt to đen. Dường như linh hồn cô ấy đang
chết dần, cô ấy rất yếu.

Từ những giây phút đầu tiên tôi đã xúc động bởi sự ngọt ngào trong

khuôn mặt buồn của cô ấy. Cô ấy gầy gò, mái tóc khô. Nhưng tất cả những
điều ấy vẫn làm tôi rung động. Cô ấy được bao quanh bởi những chiếc bàn
nhỏ. Một trong số chúng để đầy sơn và bàn chải, những cái khác để kim,
chỉ khâu và một vài mảnh vải với nhiều màu và kích cỡ khác nhau. Tất cả
những thứ đó để làm những con búp bê.

Tôi có thể nhận ra sự ốm yếu của cô ấy không phải do cái chân bị khoèo.

Nhưng cái chân cô ấy thu hút sự chú ý của tôi. Đó là cái cách cô ấy ngồi.
Tôi nghĩ nếu được điều trị tôi có thể kéo thẳng cái chân ra cho cô ấy. “Cô
có thể đi được không Mary?”. “Có”. Cô ấy nói nhẹ nhàng. “Hãy đi đến chỗ
tôi”. “Không, tôi không thể. Đừng bắt tôi”. “Tôi không muốn làm cô đau
đâu nhưng tôi phải biết chắc chắn, cố lên Mary”.

Cô ấy cẩn thận đứng dậy và lê từng bước đến chỗ tôi. Tôi nhìn rất kỹ cái

chân của cô ấy tôi chắc mình sẽ chữa được cái chân cho cô ấy. “Tốt rồi”,
tôi mỉm cười. Tôi đưa tay ra giúp cô ấy. Khi Mary ngẩng lên tôi chứng kiến
sự tuyệt vọng, đau khổ mà cô ấy đang phải chịu đựng. Cô như muốn khóc
trong câm lặng khi được tôi giúp. Tay cô ấy với tới tôi và sau đó lại thõng
xuống. Thế là hy vọng đã ra đi. “Cô đã bị như thế này bao lâu rồi Mary?”.
Bà Rose nói, “Mary bị khoèo chân gần mười năm rồi, nhưng tôi mời ông
đến đây không phải vì việc ấy. Cô ấy đang bị ốm. Tôi muốn biết có vấn đề
gì đối với cô ấy”. Đúng vậy, cô ấy đang bị ốm. Cô ấy đang chết dần khi tôi
nhìn vào khuôn mặt của cô ấy.

Tôi hy vọng rằng bà Rose sẽ rời khỏi phòng nhưng bà ta không. Bà ta

cười, “Tôi sẽ ở đây bác sĩ. Ông phải tìm ra có vấn đề gì với cô ấy và nói
cho tôi biết”. Khi tôi khám cho Mary xong tôi và bà Rose đi ra phòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.