CON CHIM TRỐN TUYẾT - Trang 82

“Cưng ơi, con ngủ cho ngoan,
Để mẹ đưa bổng chiếc nôi con nằm,
Ngàn trùng sóng gió xa xăm,
Ba nằm trên võng đăm đăm nhớ nhà
Cầu trời phù hộ cho ta,
Cưng ngủ ngon giấc cầu ba mau về.”
Khi gã chơi lại bài ca, Mouche bắt đầu hát theo gã, vừa hát vừa nựng hai

con múa rối trên tay. Đêm hôm đó nàng gần như điên dại vì cách đối xử của
lão Coq.

Golo có lý, âm nhạc có sức nhiệm màu khiến sự giận hờn phai nhạt.

Thay vào đấy là lòng thương hại kỳ lạ nàng vẫn thường cảm thấy đối với
con người độc địa ấy len lén trở lại, thứ tình cảm chính nàng cũng không
hiểu nổi.

Đôi mắt lim dim nhắm lại, gã mơ màng, ca hát, thân hình rún rẩy:
“Mưa tuôn gió thổi ào ào,
Gió mưa cũng bởi trời cao điều hành,
Con nên kính sợ trời xanh,
Ba con cưỡi lớp sóng kình ngoài khơi,
Chắp tay cầu khấn ông trời,
Ba mau trở lại cưng thời ngủ ngon.”
Hai bên đồng ca tương đắc, càng hát càng say sưa. Golo thôi dạo đàn,

Mouche ngủ thiếp khi tiếng đàn vừa dứt. Đầu Carrot Top và Me xừ
Reynardo ngả vào ngực nàng. Điếu thuốc còn cháy rực lên một hồi trước
khi tắt hẳn. Bóng đêm tĩnh mịch bao phủ chiếc xe Citroen và những người
kỳ dị ngồi trong ấy.

Ông bầu Coq không dằn nổi lòng khinh ghét mụ đàn bà trơ trẽn hắn vừa

rước về. Hắn tống cổ mụ ra khỏi phòng, hắn nằm chửi thề như điên. Tại sao
hắn làm như vậy hắn cũng không biết nữa, có thể hắn căm giận sự trong
trắng, đơn sơ, dịu hiền, sự bất khả khuất phục của nàng và sự bất lực không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.