CON CHIM XANH HẠNH PHÚC - Trang 109

Các loài vật chỉ chờ có thế! Tất cả đều muốn cùng nhau báo thù. May

thay, chính sự nôn nóng của chúng đã tạo nên một cuộc xô xát và hoãn lại
cái chết của hai người bạn nhỏ của chúng ta.

Mytyl kêu thất thanh.
— Đừng sợ - Tyltyl nói, cố hết sức bảo vệ em mình - Anh có con dao

đây.

— Thằng nhóc này định chơi trò chết chóc đây! - Gà Trống nói.
— Đó là kẻ mà tớ sẽ ăn thịt trước tiên - Lợn nói, dán mắt vào Mytyl một

cách thèm thuồng.

— Tôi đã làm gì với tất cả các người? - Tyltyl hỏi.
— Đâu có gì, cậu bé - Cừu nói - Chỉ ăn thịt em trai, hai em gái, ba ông

chú, bà cô, ông nội và bà nội của tôi thôi… Chờ đó, chờ đó, khi cậu ngã
xuống, cậu sẽ thấy rằng tôi cũng có răng!

Thế là Cừu, Lừa và Ngựa, những tên hèn nhát nhất, chờ cho cậu bé bị

đánh ngã trước khi dám dự phần vào cuộc.

Trong khi chúng nói, Sói và Gấu đã tấn công Tyltyl một cách gian xảo

từ sau lưng và xô ngã nó. Đó là một khoảnh khắc đáng sợ. Khi nhìn thấy nó
nằm lăn ra đất, tất cả các con thú cố nhào vào nó. Cậu bé gượng dậy, quỳ
trên một gối và vung con dao lên. Mytyl cất tiếng thét hoảng sợ; và, để như
giáng thêm một đòn tệ hại, trời đột nhiên tối đen, Tyltyl kêu toáng lên tìm
sự giúp đỡ:

— Cứu với! Cứu với! Tylô!... Tới cứu mau!... Tylette đâu rồi?... Tới

đây! Tới đây!...

Từ xa, vẳng tới giọng của Mèo, ả đã láu cá trốn khỏi tầm mắt:
— Tôi không thể đến! - Ả rên rỉ - Tôi đã bị thương!
Trong lúc đó, cậu bé Tyltyl gan dạ vẫn cố hết sức tự vệ, nhưng một mình

nó phải chống lại tất cả các con vật. Nó cảm thấy nó sắp bị giết chết, và với
giọng thều thào, nó kêu lên lần nữa:

— Cứu với!... Tylô!... Tôi không cầm cự được!... Chúng đông quá!...

Nào Gấu!... Nào Lợn! Nào Sói! Nào Lừa! Cây Linh Sam! Cây Dẻ Gai!...
Tylô! Tylô! Tylô!...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.