CON CHIM XANH HẠNH PHÚC - Trang 8

— Những thứ màu vàng treo trên mấy nhánh cây là gì vậy anh?
— Sao, những thứ đồ chơi, chắc vậy rồi! - Tyltyl nói - Những thanh

kiếm, những khẩu súng, những khẩu đại bác…

— Còn kia là gì, tất cả những thứ quanh bàn ấy?
— Các loại bánh và trái cây và bánh tạc nhân kem.
— Bọn trẻ con đó thật là xinh! - Mytyl kêu lên, vỗ tay.
— Và chúng cười mới vui vẻ làm sao! - Tyltyl đáp, nhìn chăm chú.
— Và chúng đang nhảy múa!...
— Phải, phải; chúng ta cũng nhảy múa đi thôi! - Tyltyl la lên.
Và hai đứa bé bắt đầu vui vẻ dậm chân trên chiếc ghế đẩu.
— Ôi, vui quá! - Mytyl nói.
— Chúng đang tới lấy bánh! - Tyltyl kêu lên - Chúng có thể chạm vào

đó!... Chúng đang ăn, chúng đang ăn!... Ồ, thật tuyệt vời, thật tuyệt vời!...

Mytyl bắt đầu đếm những cái bánh tưởng tượng:
— Em có mười hai cái bánh!...
— Còn anh có nhiều gấp bốn lần - Tyltyl nói - Nhưng anh sẽ cho em vài

cái…

Và hai người bạn nhỏ của chúng ta tung tăng nhảy múa, cười to, reo lên

vui vẻ, hân hoan trước niềm hạnh phúc của đám trẻ con kia đến nỗi quên
mất sự nghèo nàn và ước muốn của chính mình. Chẳng bao lâu chúng đã
được tưởng thưởng. Đột nhiên, có tiếng gõ cửa ầm ĩ. Hai đứa trẻ giật mình
ngưng nô đùa và không dám nhúc nhích chân tay gì hết. Thế rồi cái then cửa
lớn tự nhấc lên, với một tiếng cọt kẹt lớn; cánh cửa chầm chậm mở ra; và
một người phụ nữ rón rén bước vào. Quần áo của bà ta toàn một màu xanh
lá, với cái mũ trùm đầu màu đỏ. Lưng bà ta bị gù, chân bị què và chỉ có một
mắt; mũi và cằm bà ta gần như chạm vào nhau, và bà ta tựa người lên một
cây gậy để bước đi. Rõ ràng đó là một bà tiên.

Bà ta khập khiễng tới gần hai đứa trẻ và hỏi với giọng nghe như bị nghẹt

mũi:

— Ở đây các cháu có thứ cỏ biết hát hoặc con chim màu xanh da trời hay

không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.