CON CHIM XANH HẠNH PHÚC - Trang 94

Các bạn độc giả thân mến của tôi, những người cũng biết rõ những ý

nghĩ của ả không khác gì tôi, sẽ không ngạc nhiên về sự từ chối này. Và các
bạn cũng sẽ hiểu rằng vì sao Tylô trung thành của chúng ta không sợ đi tới
đó để giải tỏa cơn khát nước: gã không cần sợ để lộ những ý nghĩ của
mình; vì gã là kẻ duy nhất có linh hồn không bao giờ thay đổi. Chó thân
mến của chúng ta không có những cảm giác nào khác ngoài tình yêu, lòng
tốt và sự tận tâm.

Khi Tyltyl cúi xuống tấm gương phép thuật, nó hầu như luôn nhìn thấy

một Con chim xanh tuyệt diệu, vì ước mong thường trực của nó đã phủ đầy
tâm trí nó. Lúc đó nó sẽ chạy tới chỗ Ánh Sáng và van nài nàng:

— Nói cho em biết nó ở đâu đi!... Chị biết hết mọi điều: hãy nói cho em

biết phải tìm nó ở đâu!

Nhưng nàng đáp lại với một giọng bí ẩn:
— Chị không thể nói gì với em cả. Em phải tự tìm ra nó - Và vừa hôn

nó, nàng vừa nói thêm - Vui lên nào; em đang ngày càng tới gần nó sau mỗi
thử thách.

Thế rồi một hôm nàng nói với nó:
— Chị vừa nhận được một thông điệp của bà tiên Bérylune, bảo rằng có

lẽ Con chim xanh đang nấp trong khu nghĩa trang… Có vẻ như một trong
những người chết ở nghĩa trang đang nhốt nó trong mộ của mình.

— Chúng ta sẽ làm gì? - Tyltyl hỏi.
— Rất đơn giản: vào lúc nửa đêm em sẽ xoay viên kim cương và sẽ nhìn

thấy Những người chết bước ra khỏi lòng đất.

Nghe thấy thế, Sữa, Nước, Bánh Mì và Đường bắt đầu la hét và đánh bò

cạp hàm răng của mình.

— Đừng bận tâm tới họ - Ánh Sáng thì thầm nói với Tyltyl - Họ sợ

Những Người Chết.

— Tôi có sợ họ không? - Lửa nói, xù lông nhím lên - Đã có một thời tôi

thường thiêu rụi họ, hồi đó thú vị hơn ngày nay nhiều.

— Ôi, tôi cảm thấy tôi sắp bị chua - Sữa rên rỉ.
— Tôi không sợ - Chó nói, run cả toàn thân - Nhưng nếu cậu bỏ chạy…

Tôi cũng sẽ bỏ chạy… và với niềm vui lớn nhất…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.