CON CHÓ KHOANG CHẠY VEN BỜ BIỂN - Trang 15

Họ đến những hòn đảo cách xa gần một ngày chèo thuyền. Đấy là những

đảo hoang nhỏ xíu lởm chởm đá – ba khoảng đất nhỏ nhô lên như những
nuốm vú giữa nước trời bao la. Bởi vậy những đảo nhỏ ấy được đặt tên là
Ba Nuốm vú – nhỏ, nhỡ, lớn. Qua nhóm đảo ấy, nếu cho thuyền đi tiếp thì
tức là ra một đại dương vô giới hạn mà họ không biết tên – đấy là Nước
vĩnh cửu, vĩ đại, bí ẩn, chưa từng ai qua lại, tự nó sinh ra nó, hằng có từ
ngày sáng thế, từ cái thuở vịt Luvrơ vừa kêu càng cạc vừa bay khắp nơi tìm
một chỗ nhỏ nhoi để làm tổ – một miếng đất chỉ bằng bàn tay thôi – mà
không tìm đâu ra một chỗ như thế trên khắp thế gian. Ở đấy, trên những đảo
tại khu vực giáp giới giữa biển và đại dương, vào những ngày xuân ấy có
những chỗ báo biển lên nằm trên cạn. Chính vì thế họ ra đi, chính vì thế họ
đi về hướng ấy…

Thằng bé ngạc nhiên thấy biển hoàn toàn khác, không như nó tưởng

tượng khi chơi đùa trên các sườn dốc của núi Chó Khoang, thậm chí không
giống như biển khi đi thuyền trong vụng. Nó cảm thấy điều đó đặc biệt sắc
bén khi thuyền đã ra khỏi vịnh, khi biển đột nhiên trải rộng ra, choán hết cả
không gian nhìn thấy được cho đến tận trời, biến thành một căn bản độc
tôn, mênh mông, duy nhất của thế giới.

Biển ngoài khơi khiến thằng bé sửng sốt. Cảnh tượng ấy thật bất ngờ đối

với nó. Chỉ có nước – nước chòng chành, nặng nề, chỉ có sóng – sóng nổi
lên mau lẹ và lụi đi ngay, chỉ có chiều sâu, chiều sâu tăm tối, đáng lo ngại,
chỉ có bầu trời với những đám mây trắng du cư nhẹ bỗng và không thể lên
tới được. Đấy là toàn bộ thế giới có thực, và không còn gì hơn, không còn
gì khác ngoài cái đó, ngoài chính bản thân biển – không có mùa đông,
không có mùa hè, không có gò đống, khe sâu.

Nước bao trùm thế gian từ đầu này đến đầu kia.

Thuyền vẫn lướt đi, vẫn lên xuống theo sóng. Thằng bé vẫn thích thú và

vui sướng được ở trên thuyền, hồi hộp chờ đợi cuộc săn lớn. Tuy nhiên, tất
cả những gì nó nhìn thấy và nhận thấy ở trong nước và phía trên mặt nước
chỉ để lại trong tâm trí nó ấn tượng thoảng qua, không rõ ràng, phù phiếm,
vì tâm hồn nó đang nôn nóng, đang mải chờ đợi những ấn tượng khác. Giá
vào lúc khác, hẳn nó sẽ bị lôi cuốn bởi cái trò chơi bất tận của tia sáng trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.