CON CHÓ KHOANG CHẠY VEN BỜ BIỂN - Trang 37

Họ vừa bò vừa thở hồng hộc, toát mồ hôi, chốc chốc lại ẩn nấp, chốc

chốc lại ló ra nhìn, xem xét khắp xung quanh. Họ lặng người đi, nín thở khi
đã đến lúc chỉ còn nhắm con mồi và nổ súng.

Suốt đời Kirixk ghi nhớ cái giờ phút ấy, cái ngày xuân ấy, cái hòn đảo

nhỏ lởm chởm đá và lạnh lẽo ấy ở giữa biển khơi bao la, và thứ đá hoang dã
màu hung thẫm ấy ở trên đảo, những khối đá đã bị một sức mạnh hung dữ
nào không rõ nẩy bật lên và vứt lung tung khắp nơi, suốt đời nó ghi nhớ cái
mặt đất trần trụi lạnh cứng ấy, nơi nó nằm úp người xuống, cái mặt đất còn
chưa tan băng, cứng đanh và không sinh khí, và bên cạnh nó, bố và
Mưngun chuẩn bị bắn, còn ở phía trước, trong một trũng nông sát rìa biển,
giữa những đống đá đổ nát mốc thếch, xù xì, bị gió và mưa bão hủy hoại, có
một bầy báo biển không đông lắm, chúng vẫn chưa nghi ngờ gì và điềm
nhiên nằm tại chỗ của chúng. Còn trên đầu chúng, phía trên chỗ chúng nằm,
phía trên đảo, trên biển là bầu trời ngưng đọng đầy sương mù mà lúc ấy
thằng bé có cảm giác như cũng đang phấp phỏng chờ đợi phát bắn đầu tiên.

“Miễn là bắn trúng!” – thằng bé nghĩ, áp vai vào báng khẩu súng bố trao

cho.

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy mà nó mong đợi mãi mới đến, lòng nó

tràn đầy tự hào, nó đã thấy mình là người đi săn can trường nổi tiếng,
nhưng nó bỗng sửng sốt vì những tấm lưng sống động, những mảng sườn
sống động của những con vật béo mập, vụng về nằm chen chúc trong cái
trũng đá để chờ chút hơi ấm ít ỏi của mặt trời kia sao mà yếu ớt và dễ bị sát
thương đến thế. Nhưng đấy chỉ là sự ngập ngừng trong giây lát. Nó nhớ
rằng nó là người đi săn và mọi người mong chờ nó mang thịt săn về, không
có thịt và mỡ báo biển thì sẽ đói, sẽ phải sống kham khổ, và đâu đó trong
tâm trí, nó còn thoáng nghĩ rằng cần tỏ rõ năng lực của mình ngay từ phát
bắn đầu tiên. Nó tập trung tinh thần, theo đúng lời bố khuyên, nhắm vào
phía dưới chân bơi bên trái, nhích lên cao một chút và chếch về bên phải
một chút, vào giữa tim con thú lớn có đốm. Còn con thú biển, dường như
linh cảm thấy cái gì chẳng lành, bỗng có vẻ hoảng sợ, tuy nó không nhìn
thấy những người đi săn và không thể đánh hơi thấy họ: gió từ biển thổi
vào. Cần nhích về bên trái một chút để nhắm đích tốt hơn, có cái gì vướng ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.