CON CHÓ VÀNG - Trang 111

thời gian cần thiết để đặt một động cơ phụ. Tôi nghĩ là có liên quan đến
chuyện buôn lậu rượu. Tất cả mọi người đều làm như thế ngay cả các viên
chức của tàu chở khách. Tuần lễ tiếp theo, những người thợ đến đặt một
động cơ bán diezel trên Tàu Emma xinh đẹp.

Hắn nói chậm rãi, ánh mắt tập trung và thật xúc động khi nhìn những

ngón tay to của hắn ngọ nguậy những cử động như bị co thắt, giống như
trên mặt của hắn.

— Người ta giao cho tôi một bản đồ để biết tất cả các luồng gió của Đại

tây dương và những đường đi của thuyền buồm vì tôi chưa bao giờ có
những cuộc vượt biển. Tôi chỉ thuê hai người đàn ông cùng đi với tôi. Do
thận trọng, tôi không nói cho ai biết công việc, trừ Emma đã có mặt trên đê
chắn sóng ngay đêm xuất phát. Ba người đàn ông kia cũng có mặt ở đấy,
gần một chiếc ôtô đã tắt hết đèn. Việc chất hàng lên tàu tiến hành lúc ban
chiều, và, khi ấy tôi rất sợ… Không phải vì nguyên nhân của việc buôn lậu.
Tôi ít được đi học nên chỉ có thể sử dụng được Compas và dây dò, thế thôi.
Tôi chẳng sợ ai cả, nhưng ngoài kia, ngoài khơi ấy… Một người thuyền
trưởng già đã cố dạy cho tôi sử dụng máy lục phân để xác định vị trí của
con tàu qua tính toán… Tôi đã mua một bảng logarit và những gì cần phải
có. Nhưng hẳn là tôi lúng túng trong các con tính. Nhưng nếu tôi thành
công thì con tàu đã được trả tiền xong và tôi còn lại được khoảng hai mươi
nghìn franc dắt túi. Đêm ấy trời nổi gió dữ dội. Chúng tôi đã mất hút chiếc
ôtô và ba người đàn ông. Còn Emma thì hình bóng đen đen còn in rõ ở cuối
con đê chắn sóng… Hai tháng trên biển.

Michoux vẫn ghi chép nhưng tránh không nhìn gã đàn ông đang nói.
— Tôi đã có những chỉ dẫn về việc dỡ hàng… Cuối cùng, có mà trời

biết làm thế nào mà chúng tôi đến được cái cảng nhỏ đã ấn định. Chúng tôi
chưa kịp ném dây neo lên đất liền thì ba chiếc thuyền máy của cảnh sát có
súng liên thanh và những người đàn ông vũ trang bằng súng trường bao vây
chúng tôi, nhảy lên boong ngắm súng vào chúng tôi, đồng thời hét lên bằng
tiếng Anh và nện báng súng vào chúng tôi cho đến khi chúng tôi phải giơ
hai tay lên… Chúng tôi chỉ thấy có ánh đèn pha; sự việc sao ăn khớp đến
thế. Tôi không biết ai đã dẫn con tàu của tôi vào bến cảng, cũng như làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.