thế nào mà chúng tôi bị dồn lên một chiếc xe tải. Một giờ sau, chúng tôi
mỗi người bị nhốt vào một chuồng sắt ở nhà tù Sing Sing…
Chúng tôi bị ốm vì chuyện ấy. Không ai nói tiếng Pháp. Những người tù
ném vào chúng tôi những lời trêu chọc và chửi rủa… Ở đấy, những sự việc
đại loại như thế rồi cũng nhanh chóng qua đi. Ngày hôm sau, chúng tôi bị
đưa đến toà án, và luật sư tỏ vẻ bênh vực cho chúng tôi, cũng không hề hỏi
han gì chúng tôi. Nhưng sau đấy, ông báo cho biết là tôi bị phạt hai năm lao
động cưỡng bức và một trăm nghìn đôla, tịch thu toàn bộ con tàu của tôi
và… Tôi chẳng hiểu gì cả… Một trăm nghìn đôla. Tôi thề rằng tôi không
có tiền. Trong trường hợp này tôi không biết tôi sẽ phải ở tù bao nhiêu năm
nữa. Tôi bị ở lại Sing Sing. Các thuỷ thủ của tôi chắc đã bị dẫn đến một nhà
tù khác, vì tôi không bao giờ gặp lại họ nữa. Người ta cao trọc đầu tôi.
Người ta dẫn tôi ra đường cái để đập đá. Một vị linh mục muốn giảng dạy
kinh thánh cho tôi…
Ông không thể hiểu được đâu… Có những tù nhân giàu được đi dạo
chơi thành phố hầu như tất cả các buổi tối. Còn những tù nhân khác thì làm
đầy tớ phục vụ họ. Có hệ trọng gì đâu, sau đấy độ một năm, tôi gặp người
Mỹ hồi ở Brest đến thăm một người tù. Tôi đã nhận ra ông ta. Và tôi gọi.
Ông đã phải mất một ít thời gian để nhớ lại, rối ông bật cười và đề nghị cho
dẫn tôi đến phòng tiếp khách.
Ông ấy rất thân tình, đối xử với tôi như người bạn thân… Ông nói với
tôi rằng ông vẫn là nhân viên của ngành chống hàng lậu. Ông chuyên làm
việc ở nước ngoài, nhất là ở Anh, ở Pháp, ở Đức, tại đấy ông gửi cho cảnh
sát Mỹ những thông tin về những đoàn tàu sắp đi. Nhưng cùng thời gian ấy
ông đã toan tính để lợi dụng buôn bán bất hợp pháp… Đấy là trường hợp
của vụ cocain này có thể mang về hàng triệu vì có đến mười tấn trên tàu mà
tôi không rõ bao nhiêu franc mỗi gam… Vậy là ông ta đã móc nối với
những người Pháp để họ cung cấp tàu và một phần vốn liếng. Đấy là ba
người đàn ông mà tôi vừa nói… Và, tất nhiên, lời lãi được chia cho bốn
người.
Nhưng gượm đã. Vì tôi chưa nói đến điều quan trọng hơn. Chính ngày
hôm ấy, khi chúng tôi tiến hành bốc hàng lên tàu, ở Quimper, ông người