CON CHÓ VÀNG - Trang 86

Ông thị trưởng cởi chiếc áo lông, đặt lên tay một người hầu.
— Bà đi ngủ rồi chứ?
— Dạ, bà chờ ông Thị trưởng trong thư viện ạ…
Người ta đã thấy bà vợ ông Thị trưởng ở đấy. Mặc dù tuổi đã trạc tứ

tuần, bà có vẻ còn rất trẻ bên cạnh người chồng đã sáu lăm. Bà gật đầu ra
hiệu chào ông cảnh sát trưởng.

— Thế nào?
Là con người rất lịch thiệp, ông thị trưởng hôn tay bà, vẫn giữ nguyên

bàn tay bà trong tay ông và nói:

— Bà cứ yên tâm? Một nhân viên hải quan bị thương nhẹ. Và tôi mong

rằng sau câu chuyện trao đổi giữa ông cảnh sát trưởng Maigret và tôi, cơn
ác mộng không thể chấp nhận được ấy sẽ kết thúc.

Bà bước ra, trong tiếng sột soạt của nhung lụa. Một tấm màn cửa bằng

nhung xanh buông xuống. Phòng thư viện rất rộng, các bức tường được ốp
bằng ván đẹp, trần nhà được ghép bằng những thanh xà lớn như ở các trang
viên của nước Anh. Người ta nhìn thấy khá nhiều bìa sách đẹp, nhưng
những cuốn sách đẹp nhất để ở trong một tủ sách đang kín bao phủ cả một
vạt tường.

Toàn thể là một sự lộng lẫy thực sự, không thiếu vẻ trang nhã, hoàn toàn

tiện nghi. Mặc dù đã có hệ thống sưởi trung tâm, vẫn có những súc củi rực
cháy trong một lò sưởi lớn.

Không có một nét trùng hợp nào với sự xa hoa hão kiểu ngôi biệt thự

của người bác sĩ. Ông thị trưởng chọn một điếu thuốc trong hộp xì gà đưa
cho Maigret.

— Cảm ơn, nếu ông cho phép, tôi sẽ hút cái tẩu này của tôi.
— Ông ngồi xuống đi, xin mời ông… Ông dùng Whisky nhé?
Ông quẹt một que diêm, châm một điếu xì gà. Người hầu đến phục vụ

họ. Và Maigret có lẽ cố ý, có cái dáng vụng về của một kẻ phàm tục được
đón tiếp trong một ngôi nhà quý tộc. Những nét sắc sảo của ông dường như
thô hơn; cái nhìn của ông mơ hồ.

Chủ nhà chờ người đầy tớ đi rồi mới nói:
— Ông cảnh sát trưởng, ông phải hiểu rằng không thể nào để cho một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.