CON DAO KÌ ẢO (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #2) - Trang 113

mình, giống như điều Iorek Byrnison nói chúng mình phải làm; giống
như việc mình đã làm tại căn nhà chứa cá bên cái hồ đóng băng.

“Mà Will ạ,” cô nói thêm, “tớ sẽ không bán đứng cậu đâu, không

cho bất cứ ai hết. Hứa đấy.”

“Tốt.”
“Hồi trước tớ đã từng làm vậy. Tớ đã phản bội một người. Đó là

điều tồi tệ nhất tớ từng làm. Tớ cứ nghĩ là mình thật ra đang cứu sống
cậu ấy, nhưng chính tớ lại dẫn cậu ấy thẳng vào nơi nguy hiểm nhất
trên thế giới. Tớ ghét bản thân vì điều đó, vì đã quá ngu ngốc. Vì vậy tớ
sẽ cực kì cố gắng để không bất cẩn hay quên đi điều gì, dẫn tới việc
phản bội cậu.”

Cậu bé không nói gì. Cậu dụi mắt rồi chớp lia lịa, cố gắng tỉnh táo

lại.

“Phải một lúc lâu nữa chúng ta mới có thể trèo qua cái cửa sổ để

quay lại được,” cậu nói. “Đáng ra chúng ta không nên đi qua vào giữa
ban ngày. Không thể mạo hiểm để bị ai đó nhìn thấy được. Giờ thì ta sẽ
phải quanh quẩn hàng giờ đồng hồ…”

“Tớ đói rồi,” Lyra nói.
Rồi cậu nói: “Tớ biết rồi! Chúng ta có thể đến rạp chiếu phim!”
“Rạp gì cơ?”
“Tớ sẽ chỉ cho cậu. Chúng ta cũng có thể kiếm chút thức ăn ở đó

nữa.”

Gần trung tâm thành phố có một rạp chiếu phim, cách đó mười

phút đi bộ. Will trả tiền vé cho cả hai rồi mua hot dog, bỏng ngô và
Coca-Cola. Sau đó chúng mang đồ ăn vào trong và ngồi xuống đúng
lúc bộ phim bắt đầu.

Trải nghiệm đó khiến Lyra mê mẩn. Cô bé đã từng thấy ảnh chiếu,

nhưng không thứ gì ở thế giới của mình giúp cô sẵn sàng cho rạp chiếu
phim. Cô ngấu nghiến ăn hot dog và bỏng ngô, ừng ực uống Coca-
Cola, hết há hốc mồm rồi lại cười lớn cùng với niềm vui của các nhân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.