CON DAO KÌ ẢO (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #2) - Trang 128

“Họ đang đo độ sáng của các vì sao. Cả cực quang nữa. Ông ta rất

say mê cực quang. Mặc dù tôi nghĩ hứng thú chính của ông ta là ở
những tàn tích cơ. Những thứ cổ xưa.”

“Tôi biết người có thể cho ông biết nhiều hơn,” ông thợ săn hải

cẩu nói. “Trên núi có một đài quan sát của Viện hàn lâm Hoàng gia
Muscovy. Họ sẽ có thể kể cho ông nghe. Tôi biết rằng ông ta đã lên đó
nhiều hơn một lần.”

“Mà ông cần biết để làm gì vậy Lee?” Sam Cansino hỏi.
“Ông ta còn nợ tôi tiền,” Lee Scoresby nói.
Lời giải thích này thỏa đáng đến mức nó lập tức dập tắt sự tò mò

của họ. Câu chuyện chuyển sang chủ đề mà tất cả mọi người đều nói:
những biến đổi khủng khiếp diễn ra xung quanh họ mà không ai có thể
thấy được.

“Các ngư dân,” ông thợ săn hải cẩu nói, “họ nói rằng người ta có

thể giong thuyền thẳng vào thế giới mới đó.”

“Có một thế giới mới sao?” Lee hỏi.
“Chỉ cần cái màn sương chết tiệt này tan đi là chúng ta có thể nhìn

thẳng vào nó luôn,” ông thợ săn hải cẩu tự tin nói với họ. “Lần đầu tiên
nó xảy ra, tôi đang ngồi ngoài trời trên chiếc kayak của mình và nhìn về
hướng bắc, hoàn toàn tình cờ. Tôi sẽ không bao giờ quên được cảnh
tượng mình đã thấy. Thay vì trái đất vòng xuống trên đường chân trời
thì nó lại lao thẳng đi. Tôi có thể nhìn đến vô tận, và trong tầm mắt của
mình tôi thấy được đất liền, bờ biển, đồi núi, bến cảng, cây cối và
những cánh đồng ngô xanh biếc, trải ra bất tận trên bầu trời. Tôi nói các
anh nghe, đó là một thứ đáng bỏ ra năm chục năm cày cuốc để được
nhìn thấy, một cảnh tượng như thế. Tôi đáng lẽ đã chèo thuyền thẳng
lên trời vào vùng biển bình yên đó mà không thèm nhìn lại; nhưng rồi
sương giăng xuống…”

“Chưa từng thấy thứ sương mù nào như thế này,” Sam Cansino

càu nhàu. “Chắc nó đã lơ lửng được cả tháng rồi, có khi còn hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.