CON DAO KÌ ẢO (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #2) - Trang 135

“Quá muộn cho cái gì?”
“Quá muộn để dừng lại. Ta đã gửi chim đưa thư đi rồi. Huấn

Quyền sẽ biết về những câu hỏi của ngươi, và họ sẽ vui mừng được biết
về Grumman…”

“Biết gì về ông ta?”
“Về việc những người khác cũng đang tìm kiếm ông ta. Điều đó

chứng thực những điều chúng ta đã nghĩ. Và việc những người khác
cũng biết về Bụi. Ngươi là kẻ thù của Giáo hội, Lee Scoresby ạ. Các
ngươi nhờ những trái nó mà nhận biết được

[6]

. Nhờ những câu hỏi của

nó mà thấy rắn độc giày vò trái tim nó…”

Con cú khẽ rúc lên, đập cánh ngắt quãng. Đôi mắt sáng màu cam

của nó mờ đi vì đau đớn. Trên nền tuyết trắng xung quanh gã Skraeling
in đậm một vệt đỏ thẫm: ngay cả trong ánh sáng lờ mờ của màn sương
dày đặc, Lee cũng có thể thấy rằng gã đàn ông đang hấp hối.

“Xem ra viên đạn của ta đã đâm trúng động mạch rồi,” ông nói.

“Để ta lấy tay áo làm garô cầm máu cho ngươi.”

“Không!” Gã Skraeling gắt lên. “Ta sẵn lòng được chết! Ta sẽ có

được cành cọ của kẻ tử vì đạo

[7]

! Ngươi sẽ không giành được khỏi ta

đâu!”

“Vậy thì cứ chết đi nếu muốn. Chỉ cần nói cho ta điều này…”
Nhưng ông không bao giờ có cơ hội nói nốt câu hỏi của mình, vì

chỉ với một cái rùng mình thật khẽ, con linh thú cú đã tan biến. Linh
hồn của gã Skraeling biến mất. Đã có lần Lee thấy một bức họa vẽ một
vị thánh của nhà thờ đang bị những kẻ ám sát tấn công. Trong lúc
chúng dùng dùi cui đánh đập thân thể đang lịm dần của ngài, linh thú
của vị thánh được các tiểu thiên sứ đưa lên trời và đưa cho một cành cọ,
vật tượng trưng cho người tử vì đạo. Gương mặt gã Skraeling lúc này
cũng mang biểu hiện giống như của vị thánh trong bức họa: một vẻ
căng thẳng nhập định hướng tới sự quên lãng. Lee buông hắn ra trong
ghê tởm.

Hester tặc lưỡi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.