CON DAO KÌ ẢO (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #2) - Trang 151

Cô không dám chắc ai là người vừa nói. Có thể là bất cứ ai, hoặc

là tất cả bọn họ vừa lên tiếng cùng lúc.

“Lời kêu gọi của ai vậy?” Cô hỏi.
“Của một người đàn ông.”
“Của Ngài Asriel?”
“Có thể.”
“Tại sao các vị lại đi theo lời kêu gọi của ông ấy?”
“Bởi vì chúng ta sẵn lòng,” tiếng trả lời vang lên.
“Vậy thì dù ông ấy có ở đâu, các vị cũng có thể dẫn tôi đến đó,”

cô ra lệnh cho họ.

Ruta Skadi đã bốn trăm mười sáu tuổi, với tất cả lòng kiêu hãnh và

kiến thức của một nữ hoàng phù thủy trưởng thành. Cô thông thái hơn
rất nhiều so với bất cứ con người có tuổi thọ ngắn ngủi nào, nhưng cô
lại không hề ý thức được chút gì về việc trông mình giống một đứa trẻ
đến thế nào bên cạnh những sinh vật cổ xưa này. Cô chẳng hề biết nhận
thức của họ vượt xa cô, nó trải rộng như những sợi tơ mảnh đến từng
ngóc ngách xa xôi nhất của những vũ trụ mà cô không bao giờ dám mơ
tới; hay biết được rằng cô nhìn thấy họ trong hình dáng con người chỉ
là vì đôi mắt cô muốn thấy như vậy. Nếu cô nhận ra được hình dáng
thật sự của họ, thì họ trông sẽ giống công trình kiến trúc hơn là cơ thể
sinh vật, giống như những cấu trúc khổng lồ tạo thành từ trí thông minh
và cảm xúc.

Nhưng họ không mong đợi gì hơn: cô còn quá trẻ.
Lập tức, họ vỗ cánh và lao về phía trước, cô cũng phóng đi cùng

với họ, lướt trên bầu không khí nhiễu động do cánh của các thiên thần
tạo ra và tận hưởng tốc độ cùng với sức mạnh mà nó tăng cường cho
chuyến bay của cô.

Họ bay suốt đêm. Sao trời xoay vòng xung quanh họ, mờ dần rồi

tan biến vào ánh bình minh ló rạng từ phía đông. Cả thế giới bừng lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.