CON DAO KÌ ẢO (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #2) - Trang 16

thoảng mẹ có đọc chúng và khóc, đó là lúc bà nói về bố cậu. Vì vậy
Will đoán rằng đó là thứ những gã đàn ông đang nhắm tới, và biết rằng
cậu phải làm gì đó với nó.

Cậu quyết định đầu tiên phải tìm một nơi an toàn cho mẹ ở. Cậu

cứ nghĩ, nghĩ mãi, nhưng cậu chẳng có bạn bè nào để nhờ cậy, những
người hàng xóm thì đã nghi ngờ, người duy nhất cậu nghĩ mình có thể
tin tưởng là bà Cooper. Khi mẹ đã được an toàn ở đó; cậu sẽ đi tìm cái
kẹp da màu xanh để xem nó chứa gì. Sau đó cậu sẽ tới Oxford, nơi cậu
có thể tìm thấy câu trả lời cho một vài nghi vấn của mình. Nhưng hai
gã đàn ông lại tới quá sớm.

Và giờ thì cậu đã giết một trong số chúng.
Vậy là cảnh sát cũng sẽ truy lùng cậu.
Dù sao thì cậu cũng khá giỏi trong việc không gây chú ý. Cậu sẽ

phải không gây chú ý tốt hơn đã từng làm, duy trì lâu nhất có thể cho
tới khi tìm thấy bố mình hoặc chúng tìm thấy cậu. Giả sử chúng mà tìm
thấy cậu trước, dù có phải giết thêm bao nhiêu tên nữa cậu cũng không
màng.

Cuối ngày hôm đó, chính xác là gần nửa đêm, Will đi bốn mươi dặm
rời xa khỏi thành phố Oxford. Cậu đang kiệt quệ tới tận xương tuỷ. Cậu
đã đi nhờ xe, lên hai chuyến xe buýt, rồi cuốc bộ và đến được Oxford
lúc sáu giờ chiều, quá muộn để thực hiện việc cần làm. Sau đó cậu ăn
tại cửa hàng Burger King rồi vào trốn trong một rạp chiếu phim (mặc
dù cậu đã xem phim nhưng chẳng nhớ nổi nội dung của nó), và giờ cậu
đang bước đi dọc theo một con đường trải dài vô tận qua các vùng
ngoại ô để tiến về phía bắc.

Cho đến giờ thì chưa ai để ý tới cậu cả. Nhưng cậu cũng nhận thức

được rằng mình nên sớm kiếm một nơi để ngủ lại, vì càng tìm được
muộn thì cậu càng dễ bị chú ý. Vấn đề là chẳng có chỗ nào để trốn
trong vườn của những ngôi nhà ấm cúng dọc theo con đường này, mà
vùng nông thôn rộng lớn thì vẫn chưa thấy đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.