CON DAO KÌ ẢO (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #2) - Trang 165

“Ôi, Pan,” cô bé thốt lên. “Đáng ra tớ không nên nhắc đến Will -

đáng ra tớ phải cẩn thận hơn…”

“Đáng ra không nên đến,” nó nói gay gắt.
“Tớ biết. Cả việc đó nữa…”
Nhưng cô không có thời gian để mắng nhiếc bản thân, vì

Pantalaimon đã bay lên vai cô và nói: “Coi chừng - phía sau kìa…” rồi
lập tức biến trở lại thành dế và chui tọt vào túi áo cô.

Cô đứng đó, sẵn sàng tinh thần để chạy thì thấy một chiếc xe lớn

màu đen sẫm lặng lẽ tấp vào vỉa hè bên cạnh mình. Cô đang chuẩn bị
lao đi theo một trong hai hướng thì cửa sau của chiếc xe hạ xuống, và
gương mặt nhìn ra từ đó là của một người mà cô biết.

“Lizzie,” ông già ở Bảo tàng lên tiếng. “Thật mừng được gặp lại

cháu. Ta có thể cho cháu đi nhờ đến đâu đó không?”

Nói rồi ông ta mở cửa và ngồi lùi lại để dành chỗ bên cạnh mình.

Pantalaimon khẽ cắn vào ngực cô qua lớp cotton mỏng, nhưng cô đã
vào xe ngay tức khắc, tay ôm chặt cái balô, người đàn ông vươn tay
qua người cô để đóng cửa xe lại.

“Trông cháu có vẻ đang vội,” ông ta nói. “Cháu muốn đi đâu?”
“Lên Summertown ạ,” cô nói, “cảm ơn ông.”
Người lái xe đội một chiếc mũ lưỡi trai. Mọi thứ về chiếc xe đều

êm ái, mềm mại và mạnh mẽ, từ người ông già tỏa ra một mùi nước hoa
nồng đậm trong không gian đóng kín. Chiếc xe rời khỏi vỉa hè, khởi
hành mà không tạo ra một tiếng động nào.

“Cháu định làm gì thế, Lizzie?” Ông già hỏi. “Cháu đã tìm hiểu

được thêm gì về những cái sọ chưa?”

“Rồi ạ,” cô đáp trong lúc xoay người để nhìn ra cửa sau. Không có

dấu hiệu nào của gã đàn ông tóc bạc. Cô đã thoát! Giờ đây, khi đã an
toàn trong chiếc xe đầy mãnh lực của một người đàn ông giàu có như
thế này, còn lâu hắn ta mới tìm được cô. Niềm hân hoan chiến thắng
dâng lên trong cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.