CON DAO KÌ ẢO (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #2) - Trang 166

“Ta cũng đã gửi đi một số yêu cầu,” ông nói. “Một nhà nhân

chủng học bạn ta nói rằng họ có vài cái khác trong bộ sưu tập, cũng
như những cái đang trưng bày. Một vài trong số chúng thực sự rất cổ.
Chủng người Neanderthal

[9]

, cháu biết đấy.”

“Vâng, đó cũng là thứ cháu đã nghe được,” Lyra đáp, dù chẳng

biết tí gì về điều ông ta đang nói.

“Vậy còn bạn cháu thế nào rồi?”
“Bạn nào ạ?” Lyra đáp, hoảng hốt: cô cũng đã nói với ông ta về

Will rồi sao?

“Người bạn mà cháu đang sống cùng ấy.”
“À. Vâng. Cô ấy vẫn khỏe ạ, cảm ơn ông.”
“Cô ấy đang làm gì? Cô ấy là nhà khảo cổ à?”
“À… Nhà vật lí ạ. Cô ấy nghiên cứu vật chất tối,” Lyra nói, vẫn

chưa thực sự bình tĩnh lại. Việc nói dối ở thế giới này khó khăn hơn cô
tưởng. Ngoài ra còn một thứ vẫn đang khiến cô day dứt: ông già này có
một điều gì đó rất thân quen mà cô đã quên mất từ lâu, cô không thể
nào nhớ ra nổi.

“Vật chất tối à?” Ông ta thốt lên. “Thật hấp dẫn làm sao! Sáng nay

ta đã đọc được chút ít về nó trên tờ The Times. Vũ trụ tràn ngập cái thứ
vật chất bí ẩn này, mà chẳng ai biết nó là gì! Còn bạn cháu thì đang
theo đuổi nó, phải không?”

“Vâng. Cô ấy biết nhiều về nó lắm.”
“Vậy sau này cháu định làm gì, hả Lizzie? Cháu cũng sẽ theo vật

lí học chứ?”

“Có thể ạ,” Lyra đáp. “Cái đó còn tuỳ.”
Ông tài xế khẽ hắng giọng rồi giảm tốc chiếc xe.
“Ồ, chúng ta đến Summertown rồi,” ông già nói. “Cháu muốn

xuống ở đâu?”

“À - cứ qua mấy cửa hàng này là được ạ - cháu có thể đi bộ từ

đó,” Lyra nói. “Cảm ơn ông.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.