CON DAO KÌ ẢO (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #2) - Trang 169

“Không, nhưng…”
“À, vậy thì hắn sẽ không biết chúng ta ở đâu đâu.”
“Nhưng còn Chân Kế!” Cô gào lên rồi ngồi bật dậy, mặt đanh lại

vì cảm xúc dồn nén, chẳng khác gì một cái mặt nạ Hy Lạp.

“Ừ,” Will nói. “Kể cho tớ về nó đi.”
Giữa những tiếng khóc nấc và tiếng nghiến răng, cô kể lại cho cậu

nghe chuyện đã xảy ra: ông già đã thấy cô sử dụng Chân Kế trong Bảo
tàng vào ngày hôm trước như thế nào, ông ta đã dừng xe và tấp vào lề
đường bên đó khiến cô phải trèo qua mình để ra ngoài ra sao, và ông ta
hẳn đã nhanh tay lấy Chân Kế khi chuyển cái balô cho cô như thế
nào…

Cậu có thể thấy cô bé đang tuyệt vọng đến nhường nào, nhưng

không thể hiểu tại sao cô lại phải thấy có lỗi. Rồi cô nói:

“Will ạ, tha lỗi cho tớ, tớ đã làm một việc tồi tệ. Chân Kế đã bảo

tớ phải ngừng tìm kiếm Bụi và giúp cậu. Tớ phải giúp cậu tìm lại bố.
Và tớ đã có thể, tớ đã có thể đưa cậu đến chỗ của ông ấy dù có là ở đâu
đi chăng nữa, nếu tớ có cái máy. Nhưng tớ không chịu nghe. Tớ chỉ làm
việc mình muốn, đáng ra tớ không nên như vậy…”

Will đã thấy cô sử dụng cái máy và biết rằng nó có thể cho cô biết

sự thật. Cậu quay đi. Cô bé nắm lấy cổ tay cậu, nhưng cậu giật ra rồi
bước tới mép nước. Bọn trẻ lại đang chơi đùa trên bến cảng. Lyra chạy
tới bên cậu và nói: “Will, tớ thật lòng xin lỗi…”

“Được ích gì chứ? Tớ không quan tâm cậu có thấy hối lỗi hay

không. Cậu đã làm thế rồi.”

“Nhưng Will, chúng ta phải giúp đỡ lẫn nhau, cậu và tớ, vì chẳng

còn ai khác cả!”

“Tớ chẳng thấy được cách nào cả.”
“Tớ cũng không, nhưng mà…”
Đang nói dở thì cô dừng bặt lại, một tia sáng lóe lên trong mắt cô.

Cô quay người chạy về phía cái balô đang bị vứt chỏng chơ trên vỉa hè

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.