CON DAO KÌ ẢO (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #2) - Trang 173

Cánh cửa có một cái chuông kéo kiểu cổ lỗ sĩ, giống như ở thế

giới của Lyra, Will đã không biết phải tìm nó ở đâu cho đến khi Lyra
chỉ cho cậu. Khi chúng kéo, cái chuông kêu lên inh ỏi ở sâu tít phía
trong nhà.

Người đàn ông ra mở cửa chính là người hầu đã lái xe, chỉ khác là

lúc này ông ta không đội mũ. Ông ta nhìn Will trước rồi quay sang
Lyra, và biểu hiện của ông biến đổi chút ít.

“Chúng cháu muốn gặp Ngài Charles Latrom ạ,” Will lên tiếng.
Hàm của cậu đang nhô ra giống như tối hôm qua lúc cậu đối mặt

với lũ trẻ ném đá cạnh tòa tháp. Người phục vụ gật đầu.

“Đợi ở đây nhé,” ông nói. “Tôi sẽ nói lại với Ngài Charles.”
Ông ta đóng cửa lại. Nó được làm từ gỗ sồi rắn chắc, với hai cái

khóa nặng trịch, trên dưới đều có then cài, dù Will nghĩ rằng chẳng có
tên trộm khôn ngoan nào lại đi đột nhập từ cửa chính cả. Ngoài ra, một
chiếc chuông báo trộm được gắn rất lộ ngay trước cửa nhà, đèn pha lớn
ở mỗi góc; chúng sẽ chẳng bao giờ tới được gần, nói gì đến đột nhập
vào trong.

Tiếng những bước chân đều đặn tiến về phía cửa, và rồi nó lại mở

ra. Will ngước lên nhìn gương mặt người đàn ông đã có quá nhiều
nhưng vẫn muốn có thêm nữa, và thấy ông ta hòa nhã, điềm tĩnh, uy
quyền đến mức khó hiểu, không hề có tí chút tội lỗi hay xấu hổ nào.

Nhận thấy Lyra đứng bên cạnh mình đang rất nôn nóng và giận

dữ, Will vội nói:

“Xin ông thứ lỗi, nhưng Lyra cho rằng lúc nãy em ấy đã đi nhờ xe

của ông và để quên đồ ở đó.”

“Lyra? Ta không biết Lyra nào cả. Quả là một cái tên hiếm gặp. Ta

biết một đứa trẻ tên là Lizzie. Còn cháu là ai?”

Vừa thầm rủa mình vì quên mất điều đó, Will nói: “Cháu là anh

trai của em ấy, Mark ạ.”

“Ra vậy. Chào Lizzie, hay là Lyra. Các cháu vào đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.