CON DAO KÌ ẢO (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #2) - Trang 199

Ông già giơ cả hai tay lên rồi đổi ý, nhún vai và ngồi xuống.
Will ngồi xuống nhìn Lyra. “Tớ làm sai chỗ nào?” Cậu hỏi.
Tay cậu đẫm máu, người run lên, ánh mắt hoảng loạn. Thần kinh

của cậu đang bị cực kì kích động: cậu nghiến răng, gõ gõ bàn chân, thở
gấp.

“Là do vết thương thôi,” cô bé nói. “Cậu không làm gì sai cả. Cậu

đang làm đúng, chỉ là bàn tay không chịu để cậu tập trung. Tớ không
biết cách nào dễ dàng để giải quyết chuyện này, trừ việc có lẽ nếu cậu
đừng cố gắng lờ nó đi…”

“Ý cậu là gì?”
“À, cậu đang cố gắng làm hai việc cùng một lúc với tâm trí của

mình. Cậu đang cố phớt lờ cơn đau đóng cái cửa sổ đó lại. Tớ còn
nhớ lần đọc Chân Kế khi đang sợ hãi, có lẽ vào lúc đó tớ đã quen với
việc sử dụng nó, không rõ nữa, nhưng lần nào đọc nó tớ cũng vẫn sợ
hãi. Cứ thả lỏng tâm trí và chấp nhận rằng cậu biết vết thương đang đau
nhức. Đừng cố gắng lờ nó đi làm gì.”

Cậu nhắm mắt lại một lúc. Hơi thở của cậu đã chậm dần lại.
“Được rồi,” cậu nói. “Tớ sẽ thử.”
Lần này dễ dàng hơn rất nhiều. Cậu lần tới cái cạnh, tìm thấy nó

trong chưa đầy một phút, rồi làm như Giacomo Paradisi đã dặn: kẹp các
cạnh lại với nhau. Đó là việc dễ dàng nhất trên thế giới. Cậu cảm thấy
một niềm hân hoan bình lặng và mau chóng, rồi ô cửa biến mất. Thế
giới bên kia đã bị đóng lại.

Ông già trao cho cậu một cái bao da, mặt sau đóng sừng cứng, với

những nút khóa để giữ con dao nằm yên, vì chỉ cần một cử động lệch
nhỏ nhất, lưỡi dao cũng sẽ cắt xuyên qua loại da dày dặn nhất. Will tra
dao vào đó rồi buộc nó lại chặt nhất có thể bằng bàn tay vụng về của
mình.

“Đây phải là một dịp trang trọng,” Giacomo Paradisi nhận xét.

“Nếu chúng ta có nhiều ngày nhiều tuần, ta có thể bắt đầu kể cho cháu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.