CON DAO KÌ ẢO (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #2) - Trang 234

thiết bị khoa học nữa, ông tỉ mỉ gắn chúng vào thành khí cầu, kể cả cái
la bàn có kim chỉ hướng đang quay trên mặt một cách khá vô dụng.
Cuối cùng ông buộc hai chục túi cát quanh giỏ để làm bì.

Khi túi khí gas đã đầy và đang ngả về phía bắc trong cơn gió thổi

mạnh, toàn bộ khí cầu căng ra trên những sợi dây chắc mập đang neo
nó xuống, Lee trả cho người giữ kho đồng vàng cuối cùng của mình rồi
giúp Grumman trèo vào giỏ. Rồi ông quay sang những người đang giữ
dây để ra lệnh thả ra.

Nhưng trước khi có thể làm vậy, họ đã bị chen ngang. Từ con hẻm

bên hông nhà kho vang lên tiếng giày bốt nện thình thình, bước đều
chân, rồi một tiếng hét lên ra lệnh:

“Dừng lại!”
Những người giữ dây dừng lại, người nhìn theo hướng đó, người

lại nhìn Lee. Ông liến hét lên đanh thép:

“Thả dây ra đi!”
Hai trong số họ tuân lệnh, và chiếc khí cầu tròng trành dâng lên,

nhưng hai người còn lại thì chú tâm đến các binh sĩ đang nhịp nhàng
bước quanh góc tòa nhà. Hai người đó vẫn để dây buộc chắc quanh cọc
neo, khiến khí cầu nghiêng ngả sang một bên đến chóng mặt. Lee tóm
chặt lấy vòng treo túi khí; Grumman cũng đang ôm lấy nó, còn linh thú
của ông thì quặp móng lại quanh cái vòng.

Lee gào lên: “Thả ra, lũ ngu ngốc! Nó đang bay lên mà!”
Vì sức nâng của túi gas là quá lớn nên đám đàn ông dù có kéo

mạnh đến mấy cũng chẳng thể níu nó lại được. Một người thả tay ra
khiến dây neo của anh ta tự động tuột khỏi cọc; nhưng người còn lại,
cảm thấy sợi dây đang kéo lên, lại theo bản năng bám chặt lấy nó thay
vì thả ra. Lee đã từng thấy chuyện này xảy ra trước đây, nó khiến ông
khiếp đảm. Linh thú của người đàn ông tội nghiệp, một con chó husky
trông có vẻ nặng nề, hú lên trong hoảng sợ và đau đớn từ mặt đất khi
chiếc khí cầu lao lên trời xanh. Sau năm giây tưởng chừng như vô tận,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.