CON DAO KÌ ẢO (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #2) - Trang 235

mọi việc kết thúc; người đàn ông đuối sức; anh ta rơi, người lịm đi, rồi
ngã tùm vào dòng nước.

Nhưng đám binh sĩ đã giương sẵn súng. Một loạt đạn bay vút qua

giỏ khí cầu, một viên va vào vòng treo tóe lửa, khiến hai tay Lee đau
nhói lên vì tác động mạnh, nhưng chẳng có viên nào gây ra thiệt hại gì
cả. Đến khi họ nã loạt đạn thứ hai, chiếc khí cầu đã gần như ra khỏi tầm
với, lao vọt lên trời xanh và phóng ra ngoài biển khơi. Lee cảm thấy
trái tim mình đang rộn lên hân hoan. Ông từng nói với Serafina Pekkala
rằng ông không quan tâm đến chuyện bay lượn, rằng đó chỉ là một
công việc, nhưng ông không thực sự nghĩ như vậy. Vút bay lên cao với
một ngọn gió thuận hòa sau lưng và một thế giới mới trước mặt: cuộc
đời này còn gì tuyệt vời hơn?

Ông thả vòng treo ra và thấy rằng Hester đang thu mình trong cái

góc quen thuộc của nó, mắt nhắm hờ. Từ sâu phía dưới và tít đằng sau,
một loạt đạn vô dụng lại phóng tới. Thị trấn nhanh chóng lùi lại phía
xa, đường cong rộng lớn của cửa sông lấp lánh trong ánh nắng bên dưới
họ.

“Chà, Tiến sĩ Grumman,” ông lên tiếng, “tôi không biết ông thế

nào, nhưng tôi thì thấy dễ chịu hơn khi ở trên không trung. Mặc dù tôi
ước giá mà anh chàng tội nghiệp kia chịu thả tay khỏi dây neo. Việc đó
có khó gì đâu, hơn nữa nếu không thả ra ngay lập tức thì sẽ chẳng còn
cơ hội nào cả.”

“Cảm ơn, ông Scoresby,” vị pháp sư nói. “Ông xử lí việc đó rất

tốt. Giờ chúng ta có thể yên tâm bay được rồi. Tôi sẽ rất biết ơn nếu
được dùng mấy bộ đồ lông kia; không khí vẫn còn lạnh quá.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.