CON DAO KÌ ẢO (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #2) - Trang 299

“Rồi,” Grumman đáp. “Cả với các viện sĩ và linh hồn nữa. Tôi đã

thấy sự điên rồ hiển hiện khắp mọi nơi, nhưng trong mỗi dòng chảy đó
lại có những hạt thông thái. Chắc chắn là còn rất nhiều sự thông thái mà
tôi đã không thể nhận ra. Đời thật khó khăn, ông Scoresby ạ, nhưng dẫu
vậy chúng ta vẫn phải bấu víu lấy nó.”

“Còn cuộc hành trình mà chúng ta đang tham gia này thì sao? Nó

điên rồ hay thông thái?”

“Sự thông thái vĩ đại nhất mà tôi được biết.”
“Hãy nói lại cho tôi biết mục đích của ông: ông sẽ đi kiếm người

nắm giữ cái con dao kì ảo này, rồi sau đó thế nào?”

“Nói cho anh ta biết nhiệm vụ của mình.”
“Và nhiệm vụ đó bao gồm cả việc bảo vệ Lyra,” ông phi công

nhắc nhở.

“Nó sẽ bảo vệ tất cả chúng ta.”
Họ bay tiếp. Chẳng bao lâu thành phố phía sau đã khuất khỏi tầm

mắt.

Lee kiểm tra các thiết bị của mình. Theo nhận định của ông, cái la

bàn vẫn đang quay tròn một cách mơ hồ, nhưng đồng hồ đo độ cao thì
lại hoạt động rất chính xác, thể hiện rằng họ đang trôi nổi phía trên
khoảng ba trăm mét so với bờ biển và song song với nó. Phía trước
không xa là dãy đồi cao xanh rì phủ mờ sương. Lee mừng là mình đã
chuẩn bị rất nhiều bì.

Nhưng khi rà soát đường chân trời như thường lệ, ông cảm thấy

tim mình hơi chững lại. Hester cũng cảm thấy điều đó, bèn vểnh tai lên
rồi quay đầu nhìn ông bằng một bên mắt màu nâu đỏ ánh vàng. Ông
bồng nó lên rồi đặt vào ngực áo khoác rồi lại mở ống nhòm ra.

Không, ông không hề nhầm. Ở xa phía nam (nếu đó là hướng nam,

hướng mà họ đã tới) một chiếc khí cầu khác đang bồng bềnh trên màn
sương. Ảo ảnh từ sức nóng và khoảng cách xa khiến cho việc nhìn thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.