CON DAO KÌ ẢO (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #2) - Trang 30

“Vậy thì chỉ cho tớ vào buổi sáng!”
“Được rồi, tớ sẽ chỉ cho cậu. Nhưng tớ có việc riêng cần làm. Cậu

sẽ phải tự đi tìm các học giả đấy.”

“Đơn giản,” cô nói. “Tớ biết mọi điều về các học giả.”
Cậu bé chồng đĩa lên nhau rồi đứng dậy.
“Tớ đã nấu ăn rồi,” cậu nói, “nên cậu sẽ rửa bát.”
Cô bé tỏ vẻ ngờ vực. “Rửa bát á?” Cô giễu cợt. “Có cả triệu cái

sạch sẽ ở khắp nơi! Dù sao thì tớ cũng không phải người giúp việc. Tớ
không rửa đâu.”

“Thế thì tớ sẽ không chỉ cho cậu lối thông.”
“Tớ sẽ tự tìm lấy.”
“Cậu không tìm nổi đâu, nó được giấu kĩ lắm. Cậu sẽ không bao

giờ tìm thấy nó. Nghe này. Tớ không biết chúng ta có thể ở nơi này bao
lâu. Chúng ta phải ăn, nên ta sẽ ăn những thứ có sẵn ở đây, nhưng sau
đó ta sẽ dọn dẹp và giữ cho nơi này sạch sẽ, bởi vì ta phải làm vậy. Cậu
sẽ rửa chỗ bát đĩa này. Chúng ta phải đối xử đúng mực với nơi này. Giờ
thì tớ đi ngủ đây. Tớ sẽ ở phòng còn lại. Gặp lại cậu vào buổi sáng
nhé.”

Cậu bé vào trong nhà, cọ răng bằng một ngón tay và chút kem

đánh răng lấy trong cái túi rách tả tơi của mình, nằm vật xuống chiếc
giường đôi rồi lập tức chìm vào giấc ngủ.

Lyra đợi đến khi chắc chắn rằng cậu đã ngủ rồi mới mang đĩa vào bếp
và xả nước, dùng vải cọ thật lực cho tới khi trông chúng có vẻ sạch. Cô
làm tương tự với dao và dĩa, nhưng phương pháp đó không hiệu quả
với cái chảo tráng trứng nên cô chà thử một cục xà phòng vàng lên rồi
bướng bỉnh cọ cho tới khi nó có vẻ sạch như cô mong muốn. Sau đó cô
dùng một tấm vải khác để lau khô mọi thứ rồi xếp gọn gàng lên giá
phơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.