CON DAO KÌ ẢO (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #2) - Trang 321

Hòn đá ở chỗ Lee chẳng mấy chốc cũng đã sứt sẹo và hõm lỗ chỗ,

ông cảm nhận được cả tiếng đập của đạn lên đá. Có lúc ông đã thấy
lông trên lưng của Hester gợn sóng do gió từ một viên đạn vừa sượt
qua, nhưng nó không nhúc nhích. Mà ông cũng không ngừng nổ súng.

Phút đầu tiên đó diễn ra thật quyết liệt. Sau đó, trong một lần

ngừng bắn, Lee phát hiện ra mình đã bị thương: có máu trên phiến đá
dưới má ông, còn tay phải và khóa nòng súng thì nhuốm đỏ.

Hester quay lại nhìn.
“Không có gì nghiêm trọng đâu,” nó nói. “Một viên đạn sượt qua

đầu của ông thôi.”

“Ngươi có đếm được bao nhiêu tên đã ngã xuống không, Hester?”
“Không. Tôi còn bận né. Tranh thủ nạp lại súng đi, ông bạn.”
Ông thu mình đằng sau tảng đá rồi đẩy khóa nòng tới lui. Cái khóa

nóng rực, máu chảy ồ ạt lên đó từ vết thương trên da đầu ông đang khô
dần và khiến cho bộ phận đó cứng đờ lại. Ông cẩn thận nhổ nước bọt
lên đó, nhờ vậy nó đã rời ra được.

Rồi ông xốc người đứng dậy vào vị trí, nhưng trước cả khi kịp đặt

mắt vào ống ngắm, ông đã bị trúng đạn.

Vai trái của ông có cảm giác như vừa nổ tung. Ông bị choáng

trong vài giây nhưng sau đó đã định thần lại, có điều cánh tay trái thì đã
tê liệt và vô dụng. Một cơn đau dữ dội đang trực chờ để chồm lên ông,
nhưng nó vẫn chưa có gan, suy nghĩ đó cho ông sức mạnh để dồn tâm
trí vào việc tiếp tục bắn.

Ông chống khẩu súng lên cánh tay đã tàn phế mà trước đó chỉ vài

phút vẫn còn tràn trề sức sống, rồi ngắm bắn với một sự tập trung đầy
bình thản: một phát, hai, ba, phát nào trúng phát nấy.

“Tình hình thế nào rồi?” Ông thì thầm.
“Bắn khá lắm,” con thỏ thì thầm lại, ngay sát má của ông.
“Đừng dừng lại. Phía trên tảng đá màu đen kia…”
Ông nhìn, ngắm, bắn. Một bóng người ngã xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.