CON DAO KÌ ẢO (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #2) - Trang 327

sáng thứ Bảy trong siêu thị khi mà trò chơi giả vờ ẩn trốn kẻ thù hoàn
thành trở thành sự thật, đã lâu đến thế rồi, và trái tim cậu thèm khát
được nghe thấy những lời: “Giỏi lắm, làm tốt lắm, con trai; không ai
trên trái đất này có thể làm được tốt hơn; mẹ rất tự hào về con. Giờ thì
đến đây nghỉ đi nào…”

Will mong mỏi điều đó đến mức chính bản thân cậu cũng không

nhận ra. Đó chỉ là một phần của cảm nhận về mọi thứ. Vì vậy lúc này
cậu không thể diễn tả được điều đó cho Lyra, dù cho cô bé có thể nhận
thấy nó trong ánh mắt cậu, và việc cô lại có thể nhạy cảm đến mức này
là điều thật mới mẻ. Trên thực tế, trong cô đang hình thành một dạng ý
thức mới cứ khi nào dính dáng đến Will, như thể cậu đơn giản là rõ nét
hơn bất cứ ai cô từng biết trước đây. Mọi thứ về cậu thật rõ rệt, gần gũi
và ngay trước mắt.

Có lẽ cô bé đã nói điều đó với cậu, nếu vào lúc đó một phù thủy

không bay xuống.

“Ta có thể thấy có người phía sau chúng ta,” cô phù thủy nói. “Họ

còn cách khá xa, nhưng đang di chuyển rất nhanh. Ta có nên lại gần
kiểm tra không?”

“Vâng, nhờ cô,” Lyra đáp, “nhưng hãy bay thấp và giấu mình,

đừng để họ thấy cô.”

Will và Lyra lại đau đớn đứng dậy rồi tiếp tục trèo lên.
“Tớ đã bị lạnh không biết bao nhiêu lần rồi,” Lyra nói, để tạm

quên đi những kẻ bám đuổi, “nhưng chưa bao giờ thấy nóng thế này. Ở
thế giới của cậu có nóng thế này không?”

“Ở nơi tớ từng sống thì không. Thường là thế. Nhưng khí hậu

đang biến đổi, mùa hè nóng hơn hồi xưa. Người ta nói rằng con người
đang làm nhiễu loạn tầng khí quyển bằng việc đẩy các hóa chất vào đó,
khiến thời tiết vượt ra khỏi tầm kiểm soát.”

“Ừ, đúng là họ đã làm vậy,” Lyra nói, “thời tiết đang thay đổi. Còn

chúng ta thì đang mắc kẹt trong tình trạng đó đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.