CON DAO KÌ ẢO (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #2) - Trang 336

đầu leo lên cao hơn trên ngọn núi để làm dịu bớt sự bồn chồn không
yên trong người.

Đằng sau cậu, con linh thú chim cổ đỏ của phù thủy canh gác

nghếch đầu lên, cô liền quay lại từ vị trí quan sát của mình và thấy Will
đang trèo lên những tảng đá. Cô với lấy cành thông của mình rồi lặng lẽ
bay lên không trung, không phải để quấy rầy cậu mà để đảm bảo rằng
cậu không gặp nguy hiểm gì.

Cậu bé không nhận thấy điều đó. Cậu cảm thấy một nhu cầu to lớn

cần phải di chuyển và cứ thế đi tiếp, đến nỗi gần như không còn để ý
đến cơn đau ở bàn tay nữa. Cậu cảm thấy như thể mình sẽ đi suốt đêm
suốt ngày, đi mãi mãi, vì chẳng còn điều gì khác có thể xoa dịu sự xúc
động đè nén trong ngực. Dường như cảm thông cho nỗi lòng của cậu,
một ngọn gió liền nổi lên. Ở chốn hoang vu này không có lá để lung
lay, nhưng không khí đang đập vào cơ thể cậu và khiến tóc cậu tuôn ra
khỏi mặt; xung quanh cậu là bầu không khí bão táp, nhưng bên trong
cũng chẳng hề lặng yên.

Cậu trèo ngày càng cao hơn, gần như chẳng nghĩ tới việc làm cách

nào có thể tìm đường trở xuống chỗ Lyra, cho tới khi cậu bước ra một
cao nguyên nhỏ dường như nằm trên đỉnh cao tận cùng của thế giới.
Khắp xung quanh cậu, trên mọi đường chân trời, núi non cũng không
nhô được lên cao hơn. Dưới ánh sáng chói lọi rực rỡ của mặt trăng,
những màu sắc duy nhất là màu đen tuyệt đối và màu trắng xỉn đục,
mọi gờ mép đều lởm chởm và mọi bề mặt đều trần trụi.

Cơn gió dữ dội hẳn đã đẩy mây lên trên đỉnh đầu, vì đột nhiên mặt

trăng bị bao phủ và bóng tối tràn lên toàn bộ cảnh vật: đó cũng là một
khối mây dày, vì không một tia sáng nào từ ánh trăng lọt qua được nó.
Chỉ trong chưa đầy một phút, Will đã thấy mình đứng trong bóng tối
gần như hoàn toàn.

Cùng lúc ấy, Will cảm thấy có thứ gì đó đang tóm chặt lấy cánh

tay phải của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.