CON DAO KÌ ẢO (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #2) - Trang 341

những người muốn chúng ta biết nhiều hơn, thông thái hơn và mạnh mẽ
hơn, với những kẻ muốn chúng ta phục tùng, nhún nhường và cam
chịu.

“Và lúc này, hai thế lực đó đang dàn quân chuẩn bị tham chiến.

Bên nào cũng muốn có con dao của cậu hơn tất thảy mọi thứ. Cậu phải
lựa chọn, nhóc ạ. Chúng ta đã được dẫn lối đến đây, cả hai chúng ta:
cậu với con dao, còn ta là để nói cho cậu về nó.”

“Không! Ông nhầm rồi!” Will hét lên. “Tôi không hề mong đợi

bất cứ thứ gì như vậy! Đó hoàn toàn không phải là thứ tôi tìm kiếm!”

“Cậu có thể không nghĩ vậy, nhưng đó là thứ cậu đã tìm thấy,”

người đàn ông nói từ trong bóng tối.

“Nhưng tôi phải làm gì?”
Đến đó Stanislaus Grumman, Jopari, John Parry lưỡng lự.
Ông ý thức được một cách đau khổ về lời thề với Lee Scoresby và

do dự trước khi phá bỏ nó; nhưng ông đã làm vậy.

“Cậu phải tới gặp Ngài Asriel,” ông nói, “nói với ông ta rằng

Stanislaus Grumman cử cậu đến, rằng cậu mang theo thứ vũ khí mà
ông ta cần hơn tất cả mọi điều. Dù có thích hay không, nhóc ạ, cậu vẫn
có việc phải làm. Mặc kệ tất cả những thứ khác, dù cho chúng có tỏ ra
quan trọng đến thế nào đi nữa, rồi đi làm việc này đi. Sẽ có người xuất
hiện để hướng dẫn cậu: màn đêm luôn đầy các thiên thần. Vết thương
của cậu sẽ lành sớm thôi. Đợi đã. Trước khi đi, ta muốn nhìn kĩ cậu.”

Ông lần tìm cái balô mà mình mang theo rồi lôi thứ gì đó ra, gỡ

các lớp vải dầu rồi đánh một que diêm để thắp sáng một chiếc đèn lồng
nhỏ bằng thiếc. Trong ánh sáng của chiếc đèn, qua lớp không khí đầy
mưa gió bão bùng, hai người nhìn nhau.

Will thấy một đôi mắt xanh sáng rực trong một gương mặt hốc hác

vài ngày râu không được cạo trên cái hàm ương ngạnh, có mái tóc hoa
râm, nhăn nhó vì đau đớn, một cơ thể gầy gò uốn gập lại trong chiếc áo
choàng nặng nề đính lông vũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.