CON DAO KÌ ẢO (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #2) - Trang 6

“Nhưng… Ta không biết liệu mình có nên… Chẳng phải bà ấy cần

một bác sĩ sao?”

“Không! Mẹ cháu đâu có bệnh.”
“Nhưng chắc hẳn phải có người nào đó có thể… Ý ta là, không có

hàng xóm hay ai đó trong gia đình…”

“Chúng cháu không có họ hàng nào cả. Chỉ có hai người bọn cháu

thôi. Còn hàng xóm thì quá bận rộn.”

“Vậy còn dịch vụ xã hội thì sao? Ta không có ý ngăn cháu, cưng ạ,

nhưng…”

“Không! Không. Mẹ cháu chỉ cần một chút trợ giúp thôi. Cháu

không thể hỗ trợ mẹ trong một thời gian nhưng sẽ không lâu đâu ạ.
Cháu sắp… Cháu có việc cần làm. Nhưng cháu sẽ sớm trở lại để đưa
mẹ về nhà, cháu hứa đấy. Bà sẽ không phải làm lâu đâu ạ.”

Sự tin tưởng trong ánh mắt khi người mẹ nhìn đứa con trai của

mình, sự trìu mến và an lòng khi thằng bé quay lại mỉm cười với bà
khiến bà Cooper không nỡ từ chối.

“Chà,” bà nói trong lúc quay sang phía bà Parry, “chỉ một vài ngày

thì sẽ không có vấn đề gì. Cô có thể sử dụng phòng của con gái ta, nó
đang ở Australia, nó sẽ không cần cái phòng nữa đâu.”

“Cảm ơn bà,” Will nói rồi đứng bật dậy như thể đang vội phải đi

ngay.

“Nhưng cháu định sẽ ở đâu?” Bà Cooper hỏi.
“Cháu sẽ đến ở với một người bạn,” cậu đáp. “Cháu sẽ gọi điện

thường xuyên nhất có thể. Cháu có số của bà rồi. Sẽ ổn thôi ạ.”

Mẹ cậu bé đang nhìn cậu đầy kinh ngạc. Cậu cúi xuống vụng về

hôn bà.

“Mẹ đừng lo,” cậu nói. “Bà Cooper sẽ chăm sóc mẹ tốt hơn con,

thật đấy. Ngày mai con sẽ gọi điện nói chuyện với mẹ nhé.”

Hai người ôm chặt lấy nhau, rồi Will hôn bà thêm một lần nữa và

nhẹ nhàng gỡ vòng tay của bà đang ôm lấy cổ mình trước khi bước ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.