CON DAO KÌ ẢO (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #2) - Trang 89

“Ai vậy?”
“Tiến sĩ Lister ạ,” cô đáp.
“Tiến sĩ Lister ở trên tầng ba. Nếu cháu muốn chuyển thứ gì cho

ông ấy, cứ để nó ở đây, ta sẽ nhắn ông ấy.”

“Vâng, nhưng đây là thứ ông ấy cần ngay bây giờ. Ông ấy đã yêu

cầu nó. Thật ra nó không phải một vật, nó là thứ cháu cần phải nói cho
ông ấy biết.”

Người đàn ông cẩn thận dò xét Lyra, nhưng ông ta chẳng phải là

đối thủ của vẻ ngoan ngoãn, ngây ngô và dịu dàng mà cô có thể trưng
ra khi muốn. Cuối cùng ông gật đầu rồi quay trở lại với tờ báo của
mình.

Hẳn nhiên là Chân Kế không hề nói cho Lyra biết tên người đó.

Cô đọc được tên của Tiến sĩ Lister trên một ngăn tường phía sau người
đàn ông, vì nếu có thể vờ như biết ai đó, người ta sẽ dễ cho bạn vào
hơn. Về một vài phương diện thì Lyra hiểu thế giới của Will còn rõ hơn
bản thân cậu.

Trên tầng hai cô thấy một hành lang dài, nơi một cánh cửa dẫn vào

một giảng đường trống không và một cánh cửa khác dẫn tới một căn
phòng nhỏ nơi hai học giả đang đứng thảo luận gì đó bên tấm bảng đen.
Những căn phòng này, tường của hành lang này, tất cả đều phẳng lì và
trống trơn theo cái cách mà Lyra cho rằng thuộc về tầng lớp nghèo khó,
chứ không phải về sự uyên bác và tráng lệ của Oxford; thế nhưng
những bức tường gạch đều được sơn nhẵn nhụi, các cánh cửa làm từ gỗ
loại nặng còn lan can bằng thép sáng bóng, nên chúng hẳn là rất đắt
tiền. Chỉ là một cách khác khiến thế giới này thật khác lạ.

Cô đã sớm tìm được cánh cửa mà chiếc Chân Kế nhắc tới. Bảng

tên đính trên cửa có ghi “Khoa Nghiên cứu Vật chất tối”, phía bên dưới
đã có ai đó đã nguệch ngoạc mấy chữ R.I.P.

[3]

Một dòng chữ khác được

viết thêm bằng bút chì “Trưởng khoa: Lazarus”.

Lyra không bận tâm gì đến nó. Cô gõ cửa, và một giọng phụ nữ

vang lên: “Mời vào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.