CON DAO KÌ ẢO (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #2) - Trang 97

“Cháu sẽ không thấy gì đâu. Dù sao ta cũng mệt rồi. Nó quá phức

tạp.”

“Xin bà! Cháu biết mình đang làm gì mà!”
“Cháu biết cơ đấy. Ước gì ta biết được. Không, vì Chúa. Đây là

một thí nghiệm khoa học tốn kém và khó khăn. Cháu không thể cứ lao
vào đây rồi hi vọng được thử nó như chơi máy bắn bóng được… Với
lại, cháu từ đâu tới? Không phải cháu nên đi học sao? Làm sao cháu
tìm được đường đến đây?”

Bà lại dụi mắt, như thể chỉ vừa mới ngủ dậy.
Lyra rùng mình. Nói sự thật, cô nghĩ. “Cháu tìm được đường đến

đây bằng cái này,” cô nói rồi lấy Chân Kế ra.

“Cái thứ gì thế này? La bàn à?”
Lyra để cho bà cầm cái máy. Đôi mắt Tiến sĩ Malone giãn rộng khi

bà cảm nhận sức nặng của nó.

“Ôi Chúa ơi, nó được làm bằng vàng ròng. Ở đâu mà…”
“Cháu nghĩ nó thực hiện những việc giống như Động. Đó là điều

cháu muốn tìm hiểu. Nếu cháu có thể trả lời chính xác một câu hỏi,”
Lyra liều lĩnh nói, “một thứ bà biết câu trả lời nhưng cháu thì không,
lúc đó liệu cháu có thể thử dùng Động không?”

“Gì chứ, giờ lại chuyển sang đoán vận à? Cái thứ này là gì vậy?”
“Làm ơn! Hãy hỏi cháu một câu thôi!”
Tiến sĩ Malone thở dài. “Ôi, thôi được rồi,” bà nói. “Cho ta biết…

Cho ta biết ta đã làm gì trước khi đảm nhận công việc này.”

Lyra hăm hở lấy lại Chân Kế từ tay bà rồi xoay các núm vặn. Cô

có thể cảm thấy tâm trí mình đang hướng tới những bức hình phù hợp
trước cả khi các kim chỉ vào chúng, và cô cũng nhận thấy chiếc kim dài
đang giật lên đáp lại. Khi nó bắt đầu xoay quanh, ánh mắt cô dõi theo,
quan sát, tính toán, rà soát xuống chuỗi ý nghĩa dài dằng dặc để tới
được cấp độ ẩn chứa sự thật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.