CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG - Trang 105

“Em nghe này: Đừng lo về điều đó nữa. Ta đi ăn trưa nhé”.

“Vâng. Em rất vui”.

Tất cả hành động mà anh làm là vội vàng quay trở lại bàn làm

việc để thả đống giấy tờ và lẩn vào phòng vệ sinh nam để rửa mặt.
Nhưng khi đứng chờ thang máy, trong lúc chờ cô ta ra khỏi phòng vệ
sinh nữ, anh hoàn toàn lo lắng. Đám đông ít ỏi quanh thang máy
bắt đầu có cả những người đi ăn trưa về; nếu cô ta không nhanh
họ có thể sẽ chạm trán với Ordway và những người khác. Cô ta làm
cái quái gì mà lâu thế? Chắc hẳn cô ta đứng khoanh tay quanh ba
cô gái khác cười như không thể kiểm soát được với chính ý tưởng ra
ngoài đi ăn trưa với Ông Wheeler?

Rồi đột nhiên cô ta đi về phía anh với một chiếc áo khoác nhẹ,

cửa thang máy đang mở ra và giọng của người vận hành thang máy
vang lên “Xuống”.

Anh đứng hơi lùi về phía sau cô và bắt mình đứng trong tư thế

nghỉ duyệt binh cứng nhắc khi họ rơi trong không gian. Tất cả
những nhà hàng phục vụ cho những văn phòng quanh đây sẽ rất
đông người Knox; anh sẽ phải đưa cô ra khỏi vùng lân cận, và khi họ
đi qua sảnh, anh nắm lấy khuỷu tay của cô, ngập ngừng như thể là
ngực cô ta vậy. “Nghe này,” anh lẩm bẩm. “Không có chỗ nào tươm
tất để ăn quanh đây. Em có muốn đi vòng một chút không?”

Họ đang ở trên lối dành cho người đi bộ, đám đông chen lấn, và

anh đứng đó cười như một kẻ lẩn thẩn cho những gì dường như một
phút trọn vẹn không quyết định trước khi từ “taxi” chợt loé lên trong
đầu anh; rồi tất cả ngay lập tức làm anh cảm thấy thoải mái khi
một chiếc taxi đang chầm chậm tiến vào theo dấu hiệu của cánh
tay đang vẫy, và cũng thật là tuyệt vời khi nhìn thấy nụ cười của cô,
cúi xuống và bước vào taxi một cách duyên dáng ở chỗ ngồi thật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.