CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG - Trang 149

Anh đi ra bếp và lấy một cốc cho mình, để làm cho anh được

tỉnh táo; và không có gì khó khăn nữa cho đến tận tối hôm sau,
hôm sau nữa, khi cô kể lộ ra một điều đáng chú ý đã xảy ra trong
ngày với cô.

Anh nghĩ rằng trong ngày cô đã quá lười và đãng trí; anh mường

tượng ra cô tắm thật lâu và dành toàn bộ thời gian đứng trước gương
trong phòng ngủ, thử hết tất cả các loại quần áo và các kiểu tóc
mới - có thể là chỉ rời khỏi chiếc gương để nhảy một điệu valse nhẹ
nhàng với tiếng đàn violon trong trí tưởng tượng, xoay tít trong
giấc mơ dưới ánh đèn trong nhà và lại mỉm cười với chính sự tưởng
tượng của mình, rồi vội vàng dọn phòng ngủ và dọn nhà gọn gàng
kịp lúc anh về đến nhà. Nhưng hoá ra vào những ngày cụ thể cô đã
đi ra New York ngay sau bữa sáng, đi phỏng vấn và điền vào đơn
xin việc dài dằng dặc ở văn phòng tuyển người làm việc ở nước
ngoài, và sắp xếp cho việc làm hộ chiếu, nhận được vài ba quảng
cáo cho chuyến đi và lịch trình của một nửa tá các công ty vận tải
thủy cũng như hàng không, mua thêm hai túi du lịch, một cuốn từ
điển tiếng Pháp, một cuốn hướng dẫn đường đi ở Paris, một quyển
chuyện Chú voi Babar cho bọn trẻ và một cuốn sách có tên Người
Pháp sáng láng
(“Dành cho những người sáng láng đã làm một chút
gì đó”), và phi về nhà và đổi ca cho bà giúp việc ngay trước khi bữa
tối bắt đầu và pha một bình martinis.

“Em không mệt à?”

“Không, không hẳn thế. Em cảm thấy điều gì đó là sinh lực.

Anh có nhận ra là em đã dành thời gian ra thành phố được bao lâu
rồi không? Em đã định xuất hiện ở cơ quan anh vào bữa trưa để
làm cho anh được bất ngờ, nhưng lại không đủ thời gian. Có điều gì
thế anh?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.