CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG - Trang 150

“Không, không có gì cả. Nó giống như làm anh ngạc nhiên vậy,

chỉ có thế thôi; khối lượng công việc em có thể hoàn thành trong
một ngày. Thật là ấn tượng quá”.

“Anh thật nhiều chuyện,” cô nói, “Anh không như vậy à, ôi, em

không có ý phàn nàn anh”. Cô nhăn mặt lo lắng giống như vẻ thấu
hiểu nụ cười điệu của những bà vợ trong chuyện hài trên vô tuyến.
“Dường như là em đã làm hơi quá, có phải vậy không anh - chịu trách
nhiệm về mọi việc”.

“Không,” anh phản đối, “em này, đừng ngốc nghếch thế; Anh

không bực mà. Không có gì đâu em”.

“Dù sao thì cũng là một vấn đề. Nó giống như lúc em cắt cỏ,

hay làm một điều gì đó tương tự. Em biết em nên để anh chuẩn bị
hộ chiếu và làm việc với công ty du lịch, nhưng em đã ở gần đó và
thật là ngớ ngẩn nếu em không vào. Nhưng dù sao, em cũng xin lỗi”.

“Em, em sẽ không nói nữa chứ? Anh sẽ phát bực lên mất, nếu

em tiếp tục nói về chuyện đó. Em làm ơn có thể quên đi được
không?”

“Vâng, em sẽ không nói nữa”.

“Có thể cuốn sách này không có ích lắm cho chúng ta,” anh nói,

đập tay vào cuốn Người Pháp sáng láng. “ý anh là, anh nghĩ nó hơi
cao siêu quá”.

“à, vâng. Em nghĩ nó là loại sách hơi kiểu cách một chút; em mua

nó trong lúc vội. Đó cũng là một việc mà em nên để anh làm. Anh
thường có kinh nghiệm hơn em trong việc này”.

Cuối cùng thì cô cũng nói với anh, đầy vẻ hối lỗi, vào cái đêm

mà cô nhận được tin xấu. “ý em không hẳn là xấu, nhưng thật khó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.