CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG - Trang 153

Chương II

Sheppard Sears Campbell thích đánh bóng giày của mình. Nó là

một tình yêu mà anh ta đã học được trong khi còn quân ngũ (anh là
một cựu chiến binh của ba chiến dịch trong sư đoàn không vận) và
thậm chí ngay cả bây giờ, mặc dầu những đôi giày da mềm thường
dân không được đánh giá cao như những chiếc ủng có đế nặng của
thời xa xưa, thì mùi cay nồng và sinh khí của công việc khi phải cúi
xuống là một sự kết hợp của tinh thần đồng đội. Anh ta hát bài
hát của những ban nhạc lớn trong khi làm công việc này, đưa đẩy
những giai điệu khô khan với âm thanh của môi trề và mắt lác -
Buddappa banh!Banh!Banh!” - tăng phần âm trầm, và thỉnh
thoảng anh ta dừng lại tợp một ngụm từ lon bia để ở trên sàn, bên
cạnh anh ta. Rồi anh ta gãi lưng, cào chỗ áo ở nách đã ngả màu
vàng, cho phép mình ợ một tiếng dài khoan khoái.

“Em à, mấy giờ gia đình Wheeler đến?” Anh ta hỏi vợ, người

đang tự ngắm mình, đầy cảm xúc, trước gương ở bàn phấn được
riềm xung quanh.

“8:30 anh à”.

“Chúa ơi,” anh ta nói, “Nếu anh đi tắm thì quá muộn rồi nhỉ”.

Nheo mắt lại, anh ta co ngón chân lại trong chiếc giày ở bên phải
để kiểm tra độ bóng trước khi lại cúi xuống, nhặt lấy cái giẻ và bắt
đầu đánh nốt chiếc bên kia.

Vẻ mặt nông dân lãnh đạm trên khuôn mặt anh ta chỉ hiếm khi

được thể hiện với Shep Campbell ở thời buổi tân tiến này - anh ta chỉ
dùng nó trong tâm trạng lúc đánh giày hay lúc thay lốp xe - nhưng
nó đã giữ lại vết tích nói lên mong muốn từ tận trong đáy lòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.