CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG - Trang 190

úp và toàn bộ thức ăn sẽ đổ vào đầu anh ta.

“Một cuộc thử nghiệm cao quý!” Cái thái độ khinh khỉnh đó là gì

vậy nhỉ?

“Chúng tôi sẽ đi trong tháng chín,” anh nói. “Hay có thể là ngoài

tháng mười”.

Ordway gật đầu năm hay sáu lần, nhìn chằm chằm vào chỗ

thịt và khoai tây trên đĩa. Trông anh ta không khinh khỉnh nữa; trông
anh ta già, nản chí và ghen tị thèm khát; và Frank, trong khi nhìn
anh ta, cảm thấy sự oán giận đã trở thành lòng thương hại. Một kẻ
đáng khinh, già, ngốc nghếch và nghèo, anh nghĩ vậy. Mình đã làm
hỏng bữa trưa của anh ta; mình đã làm hỏng ngày hôm nay của anh
ta. Gần như anh muốn nói, “ổn thôi, Jack, đừng lo: có thể điều đó
sẽ không bao giờ xảy ra;” thay vào đó anh né tránh sự bối rối trong
sự niềm vui bùng phát.

“Để tôi nói với anh, Jack,” anh nói. “Tôi sẽ mời anh một ly brandy

cho thời xa xưa”.

“Đừng, đừng, đừng, đừng,” Ordway nói, nhưng anh ta trông hài

lòng như một kẻ bợ đỡ được vuốt ve khi anh hầu bàn dọn đồ và
đặt những ly cognac nặng lên bàn; sau đó, khi họ trả tiền và đi lên
gác dưới ánh mặt trời, anh ta cười suốt.

Đó là một ngày nắng ấm, trong veo, với nền trời quang đãng

và sâu như một hiệu giặt nhuộm xanh cả toà nhà, và hôm nay cũng là
ngày lĩnh lương, thời gian cho việc tản bộ đến ngân hàng sau bữa
trưa theo truyền thống.

“Không cần phải nói, tôi sẽ giữ chuyện này giữa chúng ta thôi”.

Ordway nói khi họ đi. “Tôi không nghĩ rằng anh muốn làm ầm
chuyện này lên. Khi nào thì anh sẽ thông báo cho Bandy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.