CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG - Trang 199

“Kay,” Jennifer nói, rồi, sau đó: “Con biết là con phải làm gì

rồi. Con sẽ cho Madeline ngôi nhà búp bê, và con hươu, cái xe nôi và
con gấu và ba chú thỏ Phục sinh và...”.

“Chỉ là những đồ to thôi, mẹ bảo. Con không hiểu mẹ à? Mẹ vừa

mới giải thích xong. Sao con không nghe mẹ?” Giọng April đầy bực
tức, và rồi cô thở dài. “Nghe này, sao con không đi ra ngoài và chơi
với Michael?”

“Không, con không thích”.

“Được thôi, mẹ cũng không cảm thấy thích thú khi phải giải thích

mười lăm lần cho một ai đó quá quấy rầy và ngốc nghếch để có
thể tập trung được vào điều mẹ nói. Thế đấy”.

Frank cảm thấy vui khi họ không nói chuyện nữa. Anh đang

ngồi ở sofa, cố gắng đọc lời giới thiệu của một quyển sách tiếng
Pháp cơ bản, quyển sách mà anh đã mua để thay thế cho cuốn
“Người Pháp sáng lạng”, và cuộc nói chuyện của họ làm cho anh cứ
đọc đi đọc lại cùng một đoạn văn.

Nhưng một nửa giờ sau đó, khi âm thanh duy nhất trong phòng

trong suốt khoảng thời gian vừa rồi chỉ còn là tiếng kêu o o không
đều uể oải của chiếc máy khâu, anh bứt rứt nhìn lên để xem là
Jennifer đã đi chưa.

“Con đi đâu thế em?” Anh hỏi.

“Em nghĩ con ra chơi với Micheal”.

“Không, anh không nhìn thấy con đi ra ngoài”.

Họ đứng dậy, cùng nhau đi đến phòng trẻ, và ở đó, cô bé đang

nằm dài ra mút tay và nhìn chằm chằm vào hư không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.