CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG - Trang 200

April ngồi xuống cạnh giường, để tay mình cạnh thái dương con,

và rồi, tỏ ra là không bồn chồn, cô vuốt tóc con mình. “Sao thế
con?” Cô nói dịu dàng. “Nói mẹ nghe nào?”

Nhìn từ cửa vào, mắt Frank mở tròn to như mắt con gái mình.

Anh nuốt nước bọt, cô bé cũng thế, và bỏ tay ra khỏi mồm.

“Không có gì ạ,” cô bé nói.

April giữ tay con để không cho cô bé ngậm nữa, trong lúc mở

nắm tay của con cô nhận một sợi chỉ dài màu xanh đã được buộc
chặt và quấn thành nhiều vòng quanh ngón trỏ. Cô gỡ sợi chỉ ra.
Nó chặt đến mức mà đầu ngón tay đỏ tím lại và phần da ẩm phía
dưới nhăn lại và tái xám.

“Có phải về việc đi Paris không con?” April hỏi, trong lúc vẫn gỡ

chỉ ra. “Con cảm thấy tồi tệ à?”

Jennifer không nói gì cho đến khi vòng chỉ cuối cùng được gỡ

ra. Và rồi cô bé hơi gật đầu, chỉ đủ để nhận thấy và vặn người vụng
về đến nỗi đầu cô bé chui vào trong vạt áo của mẹ và cô bé bắt
đầu khóc.

“Ôi, con tôi,” April nói. “Mẹ đã nghĩ là về chuyện này mà. Ôi thế

là làng Niffer

(1)

thật đáng thương rồi”. Cô vuốt vai con mình. “Bé

con này, nghe mẹ nói này. Không có gì để bé con phải cảm thấy
buồn về việc đó cả”.

Nhưng đã không thể dừng Jennifer lại được, khi mà cô bé đã bắt

đầu khóc. Tiếng nức nở ngày càng sâu hơn.

“Con có nhớ khi chúng ta rời thành phố để đến đây không?”

April hỏi. “Con có nhớ là chúng ta đã buồn đến như thế nào khi
chúng ta phải rời xa công viên và mọi thứ khác nữa không? Và các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.