CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG - Trang 203

“Được rồi. Vấn đề là em nghĩ chúng ta đang thực hiện, và em

nghĩ chúng ta sẽ tiếp tục thực hiện với tất cả những khả năng của
chúng ta cho đến khi bọn trẻ vượt qua được. Trong lúc này em e
rằng, em nhận thấy không có lý gì cho chúng ta ôm đầu và kêu
than về bọn trẻ sẽ phải chịu đựng như thế nào, hay nói về việc đặt
con vào tình thế đã rồi hay làm gãy tay chúng. Nói một cách vô tư,
em nghĩ điều này thật vô lý và em mong rằng anh hãy bỏ nó ra
khỏi đầu”.

Đó là lần gần như đưa họ đến trận cãi nhau có thể kéo dài đến

hàng tuần; nó làm cho họ ở trên bờ vực và tỏ ra lịch sự với nhau một
cách không cần thiết trong suốt thời gian còn lại của ngày, và làm
cho họ ngượng với nhau khi ở trên giường. Vào buổi sáng họ tỉnh dậy
trong tiếng mưa và với suy nghĩ không thoải mái là chính hôm nay
là chủ nhật, là ngày họ sắp xếp gặp John Givings.

Milly Campbell đã xung phong đưa bọn trẻ đi chơi vào buổi

chiều, “bởi tôi nghĩ chị có thể sẽ không muốn có con ở đây khi anh
ta đến, có phải vậy không ạ? Trong trường hợp anh ta có thể trở nên
thật sự bị bệnh hay làm một điều gì đó tương tự?” April đã không
chịu; nhưng sáng nay, khi thời gian của buổi ghé thăm đang đến
gần, cô đã bất chợt nghĩ về điều đó. “Tôi nghĩ chúng tôi sẽ làm
theo lời khuyên của chị, Milly,” cô nói trong điện thoại, “nếu họ vẫn
đến. Tôi nghĩ chị đã đúng... dường như đây là điều không bình
thường đối với bọn trẻ”. Và cô đã đưa con đến nhà Campbell một
hay hai giờ sớm hơn cần thiết.

“Chúa ơi,” cô nói, ngồi cạnh Frank trong căn bếp đã được lau

chùi khi cô quay trở lại. “Đây quả thật là một việc gây lo lắng, có
phải vậy không? Em tự hỏi trông anh ta sẽ như thế nào? Em không
nghĩ em đã từng gặp một ai đó bị bệnh như thế này trước kia, anh có
thế không? Một người thật bị xác nhận mắc chứng thần kinh, ý
em là như vậy”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.