CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG - Trang 231

anh quyết định làm việc cho Knox, tôi tin rằng đó là một quyết
định mà anh sẽ không bao giờ phải hối tiếc. Và tôi cũng tin vào
những điều khác nữa. Tôi tin là như vậy...”. Ông ta thấp giọng
xuống. “Tôi tin là đó sẽ là một điều đáng nhớ đẹp đẽ và là điều tỏ
lòng tôn kính cha anh”.

Và làm sao anh có thể nói với April rằng những từ ngữ vô cùng

tình cảm này ngay lập tức đã dồn máu trong thành họng anh? Làm
sao anh có thể giải thích, mà không làm cho sự khinh bỉ bất diệt của
cô trỗi dậy, chỉ trong giây lát rằng anh sợ anh sẽ rơi nước mắt vào
chiếc kem sô-cô-la đang tan.

Thật may, không có cơ hội nào để nói chuyện với cô tối hôm đó.

Cô đã dành cả ngày với công việc mà cô luôn căm ghét và mới gần
đây cô cho phép mình sao lãng: lau chùi những chỗ trong nhà không
được trưng ra. Hít bụi và làu bàu về những mạng nhện, cô đã kéo
mạnh và vứt cái máy hút bụi vào trong góc phòng và bò vào trong
gầm giường; cô đã lau từng viên đá và những đồ vật cố định trong
phòng tắm với bột tẩy mà mùi hương của nó làm cho cô đau đầu,
và cô đã chui cả đầu và vai vào lò bánh để lau bằng amôniăc ở chỗ
có váng cặn màu đen bám dai dẳng. Cô đã xé một đoạn vải lót sàn
gần lò sưởi để lộ ra những gì trông giống như một vết bẩn màu
nâu dài cho đến khi nó hiện ra - một đàn kiến, dường như cô vẫn
cảm thấy như đàn kiến đang bò trong quần hàng giờ liền sau đó
- và thậm chí cô cố gắng sắp xếp lại hầm rượu đã bị chảy rượu
lung tung, nơi một cái hộp đựng rác bằng giấy nhăn nhúm ẩm ướt
đã bị rách khi cô nhấc nó ra khỏi đống đất sét nhão, đã bị lên
nấm ở vũng bùn có một con thằn lằn màu vàng da cam hiện ra và
phi qua chân cô. Khi Frank về đến nhà cô cảm thấy quá mệt mỏi
nếu phải nói chuyện.

Tối hôm sau cô cũng không cảm thấy thích nói chuyện. Thay

vào đó họ xem một vở kịch ở trên vô tuyến mà theo anh nó thật là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.