CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG - Trang 247

Frank thường nói cô đừng có nghĩ lẩn thẩn về nó (“Trông chúng thật
tuyệt; thậm chí anh thích chúng theo cách như thế này; bây giờ
chúng là đôi chân của một người phụ nữ đã trưởng thành”). Bây giờ
dường như cô đang đi duyệt binh với đôi chân của mình. Được thôi,
nhìn vào chúng, dường như cô muốn nói rằng. Chúng đã đủ “phụ
nữ” cho anh chưa? Đây có phải là điều anh muốn.

Anh không thể, ở bất kỳ cấp độ nào, đưa mắt ra khỏi chúng khi

chúng chậm chạp nhấc từng bước đi quanh căn phòng. Anh rót cho
mình một ly thật nặng và đứng nhấm nháp ly rượu gần cửa phòng
bếp, gắng hết sức mình.

Sau một lúc cô ngồi nặng nề trên ghế sofa và bắt đầu chìm

vào việc lục đống tạp chí cũ. Rồi cô thả chúng xuống, ngồi lại
phía sau, đặt chân lên bàn uống cà phê, và nói “Anh thật sự là một
người có lương tâm hơn em, Frank. Em nghĩ rằng đấy là lý do tại
sao em ngưỡng mộ anh”. Nhưng cô không ngước lên và nghe có vẻ
ngưỡng mộ.

Anh cố gắng gạt bỏ suy nghĩ với một cái nhún vai cẩn thận khi

anh ra ngồi cạnh cô. “Anh không biết về điều đó. Anh không
nhận thấy trong tất cả những việc chúng ta đang làm có liên quan
đến điều được định nghĩa “lương tâm”. ý anh là... em biết đấy,
không liên quan một chút nào đến nhận thức về một lương tâm
theo quy ước”.

Cô dường như nghĩ về điều anh nói một lúc lâu khi cô tựa lại

đằng sau để bắt chéo chân, rung cổ chân. “Có cách nào khác
không?” cô hỏi. “Chẳng phải “lương tâm” và “quy ước” là một hay
sao?”

Anh đã có thể cho cô một cái bạt tai. Chúa ơi - vì tất cả sự ám chỉ

và một chút bội bạc này! Và nếu rơi vào bất cứ một tháng nào khác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.