CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG - Trang 254

“Khi nào thì các bạn đi?” Anh ta gặng hỏi, ngắt lời mẹ anh ta giữa

một câu tán dương về thời tiết. Họ ngồi ở bãi cỏ sau nhà, nơi mà
April đang pha trà đá - đúng hơn là chỉ mỗi John là đang ngồi. Anh
ta đứng dậy rồi đi quanh, thỉnh thoảng dừng lại nheo mắt chằm
chằm vào một điểm ở đằng xa trong cánh rừng hay đã nhìn qua
ngôi nhà và nhìn xuống đường; anh ta nhìn như thể anh ta đang đào
xới nơi chôn vùi và những vấn đề bí mật còn đang lẩn khuất trong
tâm trí anh ta. “Tháng chín, anh đã nói vậy phải không? Tôi không
nhớ”.

“Kế hoạch vẫn chưa hoàn toàn được xác định,” Frank đáp.

“Anh sẽ ở đây thêm một vài tháng nữa, dù thế nào đi nữa; có phải

vậy không? Vì vấn đề là, tôi cần hỏi mọi người một...” anh ta dừng
lại và nhìn quanh bãi cỏ với nỗi niềm thắc mắc.

“Này, nhân tiện đây, ai là người trông con cho anh chị? Helen già

nua luôn nói với tôi về bọn trẻ, và tôi chưa bao giờ gặp chúng. Chúng
thường hay đi dự sinh nhật ở nhà bạn vào mỗi chủ nhật, hay là có
vấn đề gì?”

“Chúng đang đi chơi với bạn,” April nói.

John Givings nhìn cô điềm tĩnh và khá lâu, rồi nhìn sang

Frank; anh ta nhìn xuống, ngồi xuống và bắt đầu xới những lớp
cỏ lên. “Vậy thì điều này muốn nói,” anh ta nói “tôi có một người
mắc chứng bệnh hoang tưởng đến thăm nhà tôi, tôi có thể đưa bọn
trẻ nhà tôi đi chỗ khác. Nếu tôi có con, có nghĩa là... Nếu tôi có một
mái ấm gia đình”.

“Ôi, đây là một món salad trứng thật tuyệt, April,” bà Givings nói.

“Chị phải chỉ cho tôi cách làm”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.